LỚN BẤY DUY NGÀI (HOW GREAT THOU ART)
Người ta gọi Thánh Ca nầy là “Bài thơ sau cơn bão tố”. Carl Gustaf Boberg (1859-1940), một Mục sư người Thụy-điển cũng là một nhà báo và là một dân biểu quốc hội. Một hôm đang đi bộ trên đường, thình lình một cơn bão từ đâu ập tới. Mây âm u, gió ào ào thổi. Khi trận cuồng phong đã qua, Boberg bước ra từ nơi ẩn núp và nhìn thấy một bầu trời tươi đẹp, quang đãng. Núi non trùng điệp, đại dương êm đềm, xanh biếc. Xa xa tiếng chuông nhà thờ vang vọng. Lòng ông dâng trào cảm xúc trước vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên. Ngay lúc đó, những lời thơ được dệt thành từ trong tâm khảm: “Khi xem muôn vật do tay Thiên Chúa sáng tạo chúng, Cứu Chúa của tôi lòng cảm xúc bao kinh sợ. Tôi xem sao trời, tôi nghe muôn tiếng sấm rền nổ. Khắp khắp đó đây, quyền của Chúa ôi vô bờ...”.
Bài thơ viết bằng tiếng Thuy điển rồi được dịch sang tiếng Đức và tiếng Nga. Stuart Hine, một nhà truyền giáo người Anh ở Ukraine đã phổ nhạc và sau đó ông dịch sang Anh ngữ, trình diễn lần đầu tại vương quốc Anh trong thời đệ nhứt thế chiến. Nhưng người đã đưa bản Thánh ca trác tuyệt nầy đến khắp nơi trên thế giới là ca sĩ George Beverly Shea trong đoàn truyền giáo Billy Graham. Ông đã hát bài nầy hơn 100 lần trong những chiến dịch truyền giảng khắp nơi. Bài hát “Lớn Bấy Duy Ngài” đã trở thành một trong những bản Thánh Ca lừng lẫy nhất trong lịch sử.
“Khi tôi lên ngọn non cao trông xuống dưới vực thẳm. Suối róc rách reo, hòa tấu khúc ca êm đềm. Tôi vô sâu rừng, muôn cây chen chúc, cỏ mọc xanh. Ríu rít tiếng chim mừng hát khúc ca thanh bình”.
“Hồn ngợi khen Chúa, Cứu Chúa tôi Đức Chúa Trời, Chúa Đấng siêu việt, quyền bính vô cùng. Hồn ngợi khen Chúa, Cứu Chúa tôi Đức Chúa Trời. Duy Ngài đại năng, cao cả quyền oai!”