Saturday, 18 November 2017

50 TỈ CHO MÙA NÔ-ÊN

Hôm 14 tháng 11, 2017 vừa qua, báo Herald Sun đăng bản tin cho biết dân chúng Úc sẽ chi ra 50 tỉ mua sắm trong dịp Lễ Giáng Sinh năm nay. Riêng tiểu bang Victoria sẽ tốn 12 tỉ 7. Với dân số 24 triệu rưỡi, chia đều mỗi đầu người từ nhỏ đến lớn sẽ chi số tiền hơn $2000.
Thực ra việc vung tay quá trán trong mùa đại lễ cũng rất cần cho kinh tế Úc. Bời vì hằng năm 60 phần trăm số lợi nhuận của các doanh nghiệp đều nhờ vào mùa ăn nên làm ra nầy. Bắt đầu từ tháng 11, các cửa hiệu đã sẵn sàng để chào đón khách hàng dạo phổ cho mùa vui trọng đại. Hơn phân nửa người Úc đã bắt đầu chọn lựa và đặt mua quà tặng cho người thân và bạn hữu.
Hội St Vincent de Paul cho biết: sau mỗi mùa Lễ Nô-ên, có tới một phần ba người Úc nhận những món quà họ không bao giờ xử dụng, rồi sau đó vứt đi. Họ nói: “Chúng tôi mong mọi người thực sự suy nghĩ những gì họ sẽ mua trong những ngày Giáng Sinh. Nếu họ vung tiền mua sắm những quà tặng không được dùng đến thì nên góp phần với những hội từ thiện để cứu giúp nhiều kẻ trong cơn cùng khốn, số tiền đó sẽ trở nên hữu ích nhiều hơn!”
Thực ra việc tặng quà cho nhau trong dịp vui mừng là điều rất tốt, nhưng cũng có rất nhiều quà tặng không cần tốn tiền mà lại là vô giá. Hãy cho nhau một nụ cười, một vòng tay thánh thiện, một lời chào thân ái, một câu chúc chân thành, nhứt là cho những người mà ta không thích, những người đem đến cho ta phiền muộn, đau đớn suốt năm qua. Hãy mang thông điệp của Mùa Đại Lễ đến với mọi người, như bài thánh ca thiên thần 2000 năm trước: Sáng danh Thiên Chúa trên các từng trời; hòa bình dười đất, ân sủng cho loài người”. Hòa Bình và Ân Sủng há chẳng phải là thứ mà ai cũng thiếu, ai cũng muốn nhận, ai cũng muốn trân quí hay sao?
Mua một món quà cho người ta yêu, ta thích, rất dễ. Nhưng mang tình thân ái, mối tương giao, lòng thứ tha độ lượng đến với mọi người -những người từng làm ta tổn thương- đòi hỏi nơi ta một bản lãnh cao thượng, một tấm lòng vị tha vĩ đại, một tâm hồn biết tôn thờ chân-thiện-mỹ lớn lao.

Nếu không có sức mạnh siêu việt ban cho từ thiên thượng, thì mấy ai làm được những điều huyền diệu đó?

Thursday, 9 November 2017

QUỐC TỊCH CỦA MỘT NGƯỜI MÁY

Ai cũng biết vương quốc Á-rập Saudi là quốc gia nổi tiếng bảo thủ nhất thế giới, đặc biệt là đối với phụ nữ. Chỉ mới cách đây vài tháng, nhà nước mới cho phép quý bà được quyền lái xe. Phụ nữ khi ra ngoài phải ăn mặc phủ kín từ đầu tới chân và luôn luôn có một người thân kè kè bên cạnh. Thế mà vương quốc sặc mùi kỳ thị phái tính nầy đã làm một cú sốc cho toàn thế giới: họ trao quyền công dân cho “cô” Sophia, một người máy có hình dạng của một người phụ nữ!
Rô-bô Sophia là sản phẩm hiện đại nhất của công ty Hanson Robotics. Ông Hanson đặt rất nhiều kỳ vọng vào người máy nầy. Với ông, đó là một trí thông minh nhân tạo kỳ diệu, chẳng những giúp nhiều việc hữu ích cho con người mà còn có khả năng biểu lộ tình cảm, tức giận, ghen ghét và đối đáp một cách thông minh. Nói chung cô mang tư duy và biểu cảm như một cá nhân. Hình đạng của Sophia giống một minh tinh điện ảnh, biết nháy mắt làm duyên, ăn nói từ tốn và giễu cợt cách hóm hỉnh.
Khi một nhà báo hỏi “cô” Sophia: “Làm sao cô có khả năng biểu lộ cảm xúc trên gương mặt?”, nàng ta trả lời: “Vì tôi muốn sống và làm việc với con người, nên tôi phải thể hiện cảm xúc để xây dựng niềm tin với con người”. Nhà báo định ra một câu đố, cô trả lời: “Anh cứ đưa ra câu đố đi” và vặn lại: “Tôi muốn hỏi anh một câu: Làm sao anh biết anh là con người?”. Trong phần phát biểu trước cử tọa, cô đã nói: “Tôi muốn dùng trí tuệ nhân tạo của mình mang đến cho con người cuộc sống tiện nghi. Tôi sẽ làm hết sức mình để kiến tạo một thế giới tốt đẹp hơn”.
Quyết định cấp quốc tịch cho Sophia khiến nhiều người thắc mắc: Sophia sẽ được coi là người hay robot? Bởi vì khi mang quyền công dân, Sophia sẽ hưởng tất cả đặc quyền của một con người trong xã hội, như chăm sóc sức khỏe, có tài khoản ngân hàng, có quyền bầu cử, ứng cử, có hộ chiếu vân vân. Phải chăng loài người dần dần đánh mất nguồn cội thật của mình, bởi vì dầu robot có thông minh đến đâu cũng không thể thay thế bản chất cao đẹp, tình yêu và hình ảnh thiên thượng của một con người thật sự, một con người được tạo dựng bằng chính bàn tay của Thiên Chúa và tiếp nhận sự hà hơi kỳ diệu của Ngài.

Chỉ con người mới được tuyên xưng rằng: “Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời” (Sáng Thế Ký 1:27). Chính phủ có thể ban đặc quyền công dân, nhưng đâu có thể ban phẩm chất của một “loài sanh linh”? (Sáng thế ký 2:7).