Friday, 16 December 2011

TÂM BÌNH, THẾ GIỚI BÌNH


Đức Đạt Lai Lạt Ma dạy: ‘Tâm bình, thế giới bình’. Giữa cái tâm của con người và thế giới bên ngoài có một mối liên hệ gắn bó. Thế giới chung quanh ta hòa bình, vui vẻ khi nào trong nội tâm ta có hòa bình, vui vẻ. Tâm không bình, thế giới bình được sao?
Thi hào Nguyễn Du đã viết trong Truyện Kiều: “Người vui thì cảnh cũng vui, Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Cảnh và người như một bản hòa tấu, liên đới lẫn nhau. Ánh nắng mặt trời chói lọi, hoa tươi khoe sắc, chim bay bướm liệng cũng không phải là vui là đẹp nếu tâm hồn chìm đắm trong một nỗi buồn vô tận.
Hơn hai ngàn năm trước, trong đêm huyền diệu của Cứu Chúa Giáng Sinh, muôn thiên thần đã trổi lên một khúc hát rất tuyệt: “Sáng Danh Chúa trên các từng trời rất cao, Bình an dưới thế, ân sủng cho loài người”. Bình an và ân sủng là nhu cầu thiết yếu trong cõi nhân sinh! Thế giới sẽ đẹp hơn, an toàn hơn, thân ái hơn không phải là do những kỳ quan được xây dựng, không phải là do những kho vũ khí lớn lao hùng mạnh, không phải là do những mạng lưới internet như Facebook hay Twitter…mà là do mỗi cá nhân tìm thấy được an bình trong tâm khảm, tắm gội trong nguồn ân sủng vô biên.
Một trong những lời hứa diệu kỳ: “Nước Ta cho sẽ thành một mạch nước trong người đó…”. (Giăng 4:14). Có lẽ đức Đạt Lai Lạt Ma từng thấu hiểu lẽ nhiệm mầu trong lời phán của Chúa Giê-xu chăng? Một khi trong tâm ta có một mạch nước sự sống, thì sẽ tuôn trào sự sung mãn, niềm hoan hỉ như một dòng suối trường sinh cho tất cả tha nhân. Đó chính là nguồn cội của “tâm bình, thế giới bình” mà loài người mãi mãi kiếm tìm.
“Ta để sự bình an lại cho các con, Ta ban cho các con sự bình an chẳng phải như thế gian cho. Lòng các con chớ bối rối và đừng sợ hãi”. (Giăng 14:27). Lời phán hứa đó như  còn văng vẳng bên tai, mà sao tâm ta vẫn còn trống trãi, bất an? Phải chăng cuộc sống dương trần chỉ là chuỗi ngày sầu muộn, đớn đau? Ước gì ta như con chim mẹ bình thản mớm mồi cho con trong một khe núi cheo leo, mặc cho bên ngoài gió vẫn rì rào thổi mạnh, sóng vẫn vỗ ầm ĩ khôn nguôi!

No comments:

Post a Comment