Sau hơn 4 thế
kỷ sống dưới ách nô lệ tại Ai-cập, vào khoảng năm 1490 trước Công nguyên, Thiên
Chúa đã thực hiện một kế hoạch giải cứu tuyển dân của Ngài.
Trước tiên Mội-se
và A-rôn được chọn làm những nhà lãnh đạo. Sau đó là 9 tai họa giáng xuống dân
Ai-cập để làm mềm lòng những Pha-ra-ôn, cho phép đám dân khốn khổ được rời khỏi
xứ, ước tính khoảng 2 triệu người. Cuối cùng, một đòn trí mạng giáng xuống toàn
xứ, tất cả con đầu lòng của người hay súc vật đều bị tàn sát. Tai họa nầy
chẳng những gây tang tóc mà còn ảnh hưởng đến xã hội, kinh tế và an ninh quốc
gia Ai-cập. Nhưng để bảo vệ dân tộc của Chúa, đêm trước đó một Lễ Vượt Qua đã
được thành lập. Mọi gia đình Do Thái đều phải giết một con chiên không tì vít,
lấy huyết bôi trên mày cửa, thịt ăn chung với rau đắng và bánh không men, tất cả
phải sẵn sàng cho cuộc hành trình về đất hứa. Khi thiên sứ đi ngang qua, bất luận
nhà nào không có huyết trên mày cửa, những con đầu lòng sẽ bị giết chết.
Lễ Vượt Qua
đánh dấu sự khai sinh của một quốc gia. Đó là quốc khánh, là một đại lễ tổ chức
hằng năm để kỷ niệm sự giải cứu khỏi đàn áp, nô lệ. Vào ngày 14 đến 21 của
tháng Nisan, Lễ được cử hành trọng thể.
Chúa Giê-xu
đã dự Lễ Vượt Qua bằng một bữa ăn cuối cùng trước khi chịu chết trên cây thập tự.
Ngài chính là con chiên không tì vít đã bị giết, dùng chính huyết mình giải cứu
chúng sinh. Hình bóng của 1500 năm trước Công nguyên đã thể hiện trong chính
Con Một Đức Chúa Trời. “Vì Đấng Christ là con sinh Lễ Vượt-qua của
chúng ta, đã bị giết rồi” (I Cô-rinh-tô 5:7b).
No comments:
Post a Comment