Friday, 21 June 2013

TỐC ĐỘ



Bạn có biết trung bình mỗi ngày ở tiểu bang Victoria cảnh sát “tặng” cho giới tài xế 450 giấy phạt vì chạy xe quá tốc độ cho phép? Cư dân Victoria dẫn đầu nước Úc việc đóng tiền phạt về tội lái xe nhanh.
Năm 2012 tiểu bang nầy thu về 39.8 triệu dollars do những tay chạy xe bạt mạng. Tổng số tiền phạt từ máy chụp hình vượt đèn đỏ và vượt tốc độ là 204 triệu!
Bây giờ nếu chạy quá vận tốc cho phép, dù chưa tới 10 cây số/giờ, là ta biếu không cho chính phủ $176 và bị trừ 1 điểm trên bằng lái. Năm qua đã có 24.000 người bị phạt như vậy, nhiều hơn năm trước 5595 vụ.
Lái xe quá vận tốc qui định là thủ phạm gây ra một phần ba tai nạn. Theo các nhà nghiên cứu, nếu mọi người trong tiểu bang giảm 1 cây số trên vận tốc trung bình, thì sẽ cứu được 15 sinh mạng và 300 người bị thương tật mỗi năm! Lời khuyên đơn giản cho tất cả bác tài: “Không chạy xe nhanh quá tốc độ cho phép, Bạn sẽ chẳng có gì phải lo lắng cả!”.
Nếu tìm trong Thánh Kinh một lời Chúa dạy chúng ta mỗi khi cầm tay lái, Bạn sẽ chọn câu nào? Châm ngôn 15:21 được không? “Kẻ thiếu trí hiểu lấy sự điên dại làm vui. Song người khôn sáng sửa đường mình ngay thẳng rồi đi”. Hay là Bạn đề nghị một câu nào khác thích hợp hơn?

Wednesday, 12 June 2013

NỖI LO CỦA MỘT DÂN TỘC



Nelson Mandela là một nhà tranh đấu lừng danh của dân tộc Nam Phi. Từng chịu cảnh tù đày suốt 27 năm với bao nỗi nhọc nhằn, gian khổ. Bởi lòng can đảm, tận tụy vô bờ bến của ông mà đất nước nầy thoát khỏi nạn phân biệt chủng tộc sau 40 năm, hòa nhập vào cộng đồng dân chủ, tiến bộ trên thế giới. Đã nhiều năm sau khi rời chức vụ, ông vẫn còn là một hình ảnh trìu mến, kính trọng của cả thế giới và đồng bào bởi đức hạnh, tình yêu quê hương mà ông dâng hiến suốt đời.
Bây giờ tuổi hạc đã 94, rất yếu, phải vào bệnh viện nhiều lần. Những bác sĩ tài giỏi nhất đang cố gắng giữ lấy sinh mạng ông từng phút, từng giây. Nhưng rồi chẳng bao lâu nữa, họ cũng đành để ông ra đi, vào nơi an nghỉ, dù là thương tiếc khôn nguôi.
 Với dân tộc Nam Phi, để ông ra đi là việc vô cùng khó khăn, bởi vì như thế là mất đi niềm hi vọng, là mất chốn nương dựa tinh thần mà dân tộc họ cần có để đoàn kết, vươn lên. Họ sợ rằng ông chết đi, không còn ai làm gạch nối cho một đất nước vốn quá nhiều chia rẽ, thù hận, bất công.
Đó là điểm khác biệt giữa cái chết của một con người và của Chúa Giê-xu. Với con người, dẫu lừng lẫy nhất, chết là phân rẽ, là chấm dứt; nhưng với Chúa Giê-xu, chết là khởi đầu một khung cảnh đoàn viên. Ngài phán:“Khi Ta đã được treo lên khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người đến cùng Ta”(Giăng 12:32). Sứ đồ Phao-lô khai triển: “Bởi sự chết Ngài, chúng ta được hiệp làm một mà hòa thuận với Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 2:16). Ngài chết để chúng ta được sống, được nối kết vào mối tương giao mầu nhiệm và tận hưởng nguồn hi vọng vô biên!

Tuesday, 4 June 2013

MỘT ĐẤT NƯỚC HẠNH PHÚC!


Thứ Tư tuần trước nhật báo The Herald Sun đăng bản tin về nạn nghèo thiếu tại Úc làm cho nhiều người bận tâm suy nghĩ. Tuần nầy (29.5.2013) cũng tờ báo trên đăng một mẫu tin khác khiến ta thở phào, hoan hỉ.
Bản tin cho biết: Nước Úc vẫn giữ vị thế là nơi có chỉ số hạnh phúc cao nhất trên địa cầu! Theo điều nghiên của cơ quan OBCD (The Organisation for Economic Co-operation and Development’s Better Life Index) có tới 84 phần trăm người Úc hài lòng với cuộc sống của họ! Úc đã đẩy Thụy Điển và Cananda xuống hạng nhì và hạng ba!
Trong số 36 nước kỹ nghệ, lứa tuổi 15 đến 65 ở Úc có việc làm là 73% (những nơi khác chỉ 66%). Tuổi thọ trung bình ở các nước tiên tiến là 80, thì tại Úc là 82. Trên trang mạng của cơ quan nầy còn nêu lên điều đáng hãnh diện: số người dân yểm trợ và góp phần vào sinh hoạt cộng đồng rất cao tại Úc.
Bản tin hẳn làm chúng ta rất vui về đất nước đã cưu mang mình. Nguyện cầu  nơi đây sẽ mãi mãi là chốn an bình, thịnh vượng.
Là con dân của Chúa, chúng ta còn ngưỡng trông một chốn cao hơn. Trước giả Thánh Kinh diễn đạt niềm kỳ vọng thiêng liêng đó: “Nhưng họ ham mến một quê hương tốt hơn , tức là quê hương ở trên trời; nên Đức Chúa Trời không hổ thẹn mà xưng mình là Đức Chúa Trời của họ”. (Hê-bơ-rơ 11:16).
Nơi đó “chỉ có những kẻ đã biên tên trong sách sự sống của Chiên Con” (Khải Huyền 21:27).