Có người thắc
mắc rằng: Tôi đọc trong sách I Cô-rinh-tô 10:23-30 có nói đến vấn đề không nên
ăn đồ cúng. Xin vui lòng giải thích thêm về ý nghĩa mà sứ đồ Phao-lô nói đến
trong đoạn kinh văn nầy.
Xin trả lời:
Nếu chúng ta đọc từ đoạn 8 của thư tín I
Cô-rinh-tô sẽ thấy ở đây sứ đồ Phao-lô bàn đến vấn đề ăn thịt đã cúng cho thần
tượng. Thật ra lúc đầu ông chỉ nói cách đơn giản rằng: “Vậy, về vấn đề ăn của
cúng thần tượng, chúng ta biết thần tượng không thực hữu trong thế gian, và
không có thần nào khác ngoài chân thần duy nhất là Đức Chúa Trời”(8:4). Nhưng
sau đó, Phao-lô bàn rất kỹ về một khía cạnh khác của vấn đề: đó là lòng nhân
ái, đừng làm cớ cho người khác vấp phạm. Đây chính là điểm ông muốn nhấn mạnh. Thật
vậy, nếu có ai thấy bạn là người hiểu biết mà lại ngồi dự tiệc trong đền miếu,
thì lương tâm của người yếu đuối ấy có thể vì gương xấu của bạn mà cũng dự phần
ăn của cúng hay sao? Phao-lô kết luận trong đoạn 8:9-12 rằng: “Nhưng hãy thận
trọng, kẻo anh chị em xử dụng quyền tự do ấy làm cớ vấp ngã cho những người yếu
đuối. Vì nếu một người có lương tâm yếu đuối thấy bạn, người hiểu biết, ngồi ăn
trong đền thờ thần tượng thì người ấy cũng bị cám dỗ mà ăn của cúng thần tượng
chăng? Như vậy, sự hiểu biết của bạn đã làm hư mất một người yếu đuối, một anh em
hay chị em mà Đấng Christ đã chết thay cho. Khi bạn phạm tội như thế đối với
anh chị em mình và làm cho lương tâm yếu đuối của họ bị thương tổn, bạn đã phạm
tội đối với Đấng Christ”.
Vị sứ đồ dạy: “Đối với tất cả những thứ
thịt bán ở hàng thịt, cứ mua về ăn, đừng vì lương tâm mà thắc mắc gì cả”
(10:25) vì không ai xác nhận đó là đồ cúng. “Trái đất và mọi vật trong đó đều
thuộc về Chúa (10:26). Ông cũng nói trong 10:27-28:”Nếu có người không tin mời
anh chị em dùng bữa và anh chị em đã nhận lời, cứ ăn tự nhiên những gì họ dọn
ra trước mặt, đừng vì lương tâm mà thắc mắc gì cả. Nhưng nếu có người nói với
anh chị em rằng “Món nầy đã cúng rồi”, thì đừng ăn món đó, bởi vì người đó đã
tỏ cho anh chị em biết và cũng vì lương tâm nữa”. Rồi ông nhấn mạnh: “Tôi chẳng
nói về lương tâm của anh chị em, nhưng lương tâm của người đó” (10:29). Ở một
chỗ khác, vị sứ đồ nói rất mạnh để các tín hữu đừng lấy sự tự do mà cư xử cách
phóng túng: “Của cúng thần tượng có là gì, hay chính thần tượng có là gì chăng?
Dĩ nhiên là không, nhưng lễ vật người ngoại đạo cúng tế là cúng tế các quỷ, chứ
không phải dâng hiến lên cho Đức Chúa Trời, nên tôi không muốn anh chị em trở
thành những người hiệp thông với các quỷ”
(I Cô-rinh-tô 10:19-20).
Như thế, khi đã biết
rõ đồ ăn trước mặt là đồ đã cúng, người tín hữu sẽ đối diện với hai sự thách
thức:
1.
Về đức tin: không ăn, để khỏi rơi
vào việc hiệp thông với ma quỉ.
2.
Về lòng nhân ái: không ăn, để
khỏi trở thành cớ cho anh chị em mình vấp ngã.
Cao điểm nguyên tắc
về vấn đề nầy được vị sứ đồ đáng kính nêu lên trong 10:31 rằng: “Vậy, anh em
hoặc ăn, hoặc uống, hay làm sự chi khác, hãy tất cả vì vinh hiển Đức Chúa Trời”.
Dĩ nhiên nếu không có
nguy cơ rơi vào việc sai lạc đức tin hoặc làm cho anh chị em khác hoang mang lòng
yêu kính Chúa, thì đến tham dự một bữa ăn với những người khác tôn giáo có thể
là một cơ hội hiểu biết nhau, trân trọng nhau và chia xẻ tình yêu của Chúa, là việc
làm rất nên được khuyến khích.
Nguyện Chúa xử dụng
đời sống chúng ta cho mục đích thiên thượng của Ngài. A-men.
No comments:
Post a Comment