BI KỊCH CỦA CUỘC ĐỜI - THẦN THOẠI SISYPHUS
Sisyphus là một truyện thần thoại trong văn
chương Hi-lạp. Chuyện kể rằng Sisyphus là một người khôn ngoan và hiểu biết
nhất trong thế giới loài người. Nhưng ông bị án tử hình vì tội khinh mạng các
vị thần.
Trước
khi chết, Sisyphus đã dại dột thử thách tình yêu của vợ. Ông yêu cầu nàng phơi
xác của mình giữa quãng trường công cộng. Khi đến âm phủ, biết sự vâng lời của
vợ vượt quá lẽ thường tình của một con người, ông giận dữ xin Diêm Vương cho
mình được phép trở về sửa trị cô ta. Về dương thế, Sisyphus nhìn lại vẻ đẹp hùng
vĩ, thơ mộng của trần gian, chàng ta thích thú quá nên lần lữa mãi, không chịu
quay lại cõi âm ti, dù rất nhiều lần Diêm Vương hiệu triệu. Cuối cùng, âm phủ
quyết định phải dùng đến bạo lực.
Để
trừng phạt kẻ ngoan cố, các vị thần bắt Sisyphus suốt đời vác một khối đá lên
đầu ngọn núi. Khi vừa đến đỉnh, với sức nặng nghìn cân, tảng đá lăn xuống dưới
chân núi, chàng ta lại phải trở xuống vác lên. Cứ như vậy mãi, ngày nầy sang
ngày khác, không bao giờ thoát khỏi hình phạt.
Huyền
thoại Sisyphus diễn tả bi kịch của đời người. Dù có trí tuệ tuyệt đỉnh, con
người chỉ sống bằng những tháng ngày lặp đi lặp lại cách vô nghĩa. Miệt mài làm
việc để đạt điều mơ ước, khi buông ra, tất cả như lao xuống vực thẳm, rồi phải tiếp
tục không ngừng xây dựng những đòi hỏi của cuộc đời, ngày nầy qua tháng nọ, đến
lúc xuôi tay nhắm mắt cũng chưa hẳn cất bỏ được nỗi nhọc nhằn của kiếp nhân
sinh. Bởi thế, trong thâm tâm con người nuôi một thắc mắc khôn nguôi: Sống để
làm gì? Tại sao tôi phải hiện hữu trong cuộc đời vô nghĩa nầy? Phải chăng tôi
sinh ra chỉ để mang kiếp đọa đày? Một số người tự kết liễu cuộc đời, người khác
thì bám víu vào những hào nhoáng giả tạo vật chất, hư danh. Cũng có người tìm
câu giải đáp ở niềm tin tôn giáo, triết học. Tất cả chỉ là trốn chạy, ép mình
cho đến hết tháng ngày dương thế, thầm mong ước như nhà thơ Nguyễn Công Trứ từng
thốt lên ‘Kiếp sau xin chớ làm người, làm cây thông đứng giữa trời mà reo’.
Vậy
cuối cùng con người có thể tìm nơi đâu niềm hi vọng cho cuộc đời? Ấy chính là
sự yêu thương và lòng bao dung. Triết gia Albert Camus nói: “Có một điều mà ai ai cũng mong muốn, đó chính
là tình yêu”. Tình yêu làm thăng hoa tháng ngày trần thế. Yêu và được yêu
nâng cao giá trị của cuộc đời và là động lực nhiệm mầu để con người muốn sống dài
lâu. ‘Tình yêu thương chẳng hề hư mất bao giờ’ (Thánh Kinh Cơ-đốc).
No comments:
Post a Comment