Wednesday, 28 June 2017

BA PHẦN CỦA ĐỜI SỐNG

Có người ví đời sống con người trong trần gian như bọt xà-phòng. Thoáng một chốc rồi tiêu tan. Sinh ra với hai bàn tay trắng, lúc từ giã cũng chỉ là trắng tay, dù một hạt bụi cũng không mang theo được. Vì thế, cứ so đo hơn thiệt chỉ làm tổn hại những ngày hạnh phúc ở cõi đời. Cái gì của mình ắt sẽ thuộc về mình, cái gì không phải của mình dù có cố công tranh giành cũng chẳng được. Con người vốn nhỏ bé giữa vũ trụ bao la, nên cứ sống vô tư thuận theo tự nhiên thì sẽ vui vẻ, hạnh phúc.
Bạn mua một chiếc điện thoại đắt tiền, nhưng có 70 phần trăm chức năng không hề dùng đến.
Bạn xây một biệt thự nguy nga, 70 phần trăm diện tích căn nhà không được xử dụng.
Bạn bỏ ra 17 năm từ mẫu giáo đến đại học, nhưng có 70 phần trăm kiến thức thu hoạch từ trường học sẽ không bao giờ dùng đến.
Đời người cũng vậy, cho dù sống 100 năm, nếu tính kỹ ra chỉ sống thực sự 30 năm mà thôi. Như thế trong 10 phần của đời sống, chỉ tìm kiếm niềm vui 3 phần, 7 phần còn lại phải bỏ qua, phải quên đi, phải buông xuống. Một đời sống thỏa mãn đơn giản chỉ là thụ hưởng trọn vẹn ba phần thuộc về mình.
Nói đến mối tương quan xã hội, sứ đồ Phao-lô khuyên chúng ta phải loại bỏ cay đắng, oán hờn, giận dữ, cãi cọ, phỉ báng và mọi điều xấu xa. Bên cạnh đó ông khuyên người theo Chúa giữ lại ba điều: nhân từ, yêu mến và tha thứ. Quả thật, nếu ba điều ấy thuộc về mình thì cuộc đời nầy hạnh phúc biết bao!
Hạnh phúc cho chính mình. Và hạnh phúc cho mọi người xung quanh.

“Phải loại bỏ khỏi đời sống anh em những điều cay đắng, oán hờn, giận dữ, cãi cọ, phỉ báng và mọi điều xấu xa khác. Phải có lòng nhân từ, yêu mến nhau, phải tha thứ nhau như Thượng Đế đã tha thứ anh em trong Chúa Cứu Thế” (Ê-phê-sô 4:31-32)

Tuesday, 20 June 2017

RÁC

Bạn có bao giờ ngờ rằng mỗi tuần, trung bình một gia đình tại Úc ném đi 20 phần trăm số thực phẩm họ đã mua sắm? Nghĩa là cứ 5 bao thức ăn mua ở chợ về thì có một bao bị bỏ vào thùng rác. Tổng cộng, thức ăn bị phung phí mỗi năm lên đến 33 triệu tấn. Đó chỉ là nói riêng ở xứ mà chúng ta đang sống. Còn trên thế giới người ta ước tính có khoảng 13 tỷ tấn thực phẩm bị phung phí ở các quốc gia thịnh vượng. Trong khi đó có chừng 800 triệu người tại các vùng nghèo khổ phải lên giường với cái bụng lép.
Từ sự hoang phí đó, vấn nạn rác trở thành một mối ưu tư của nhân loại. Vào những năm 1960, nước Úc đi tiên phong trong việc hạn chế rác và tái chế đồ phế thải. Chiến dịch “Keep Australia Beautiful” (Giữ Nước Úc Tươi Đẹp) đã giúp rất nhiều người ý thức việc bảo vệ môi trường. Nhưng rồi trong những năm gần đây, nhu cầu tiêu thụ gia tăng cộng với sự giảm giá cạnh tranh giữa các siêu thị, người Úc quên mất trách nhiệm, bỏ đi hàng tấn rác rưởi như đồ gia dụng, quần áo, thức ăn. Bây giờ mỗi năm số lượng rác và đồ phế thải của Úc tăng 8 phần trăm.
Mới đây tại tiểu bang New South Wales đã tổ chức một Hội Nghị Thường Niên Về Đồ Phế Thải (Annual Waste Conference), hàng trăm người trên khắp thế giới tham dự. Mọi người đều đem nỗi ưu tư và cách giải quyết từ quốc gia mình đến để góp ý kiến nhằm giải quyết nỗi khó khăn nầy. Điều ai ai trong hội nghị cũng khuyên là mỗi người nên thay đổi thói quen tiêu thụ. Hãy nhớ rằng việc mua sắm và tiêu dùng cũng là một vấn đề đạo đức. Đạo đức là bởi vì mặc dù tôi chỉ tiêu xài bằng tiền bạc của mình nhưng cũng ít nhiều ảnh hưởng đến người khác. Nếu tôi tiêu tiền vào những thứ mình không xài đến hoặc thừa mứa bỏ đi, trong khi có biết bao người đang sống thiếu thốn đói khổ, là thiếu đạo đức. Có bao giờ bạn nghĩ những thứ mình mua mà không dùng đến, đem ném vào thùng rác, chúng sẽ đi về đâu? Hay một khi xe rác đến đem đi là chúng ta hết phần trách nhiệm?

Để kết luận bài nầy, như thường lệ, tôi muốn dùng một câu Thánh Kinh, nhưng nghĩ mãi không biết sẽ áp dụng câu nào ở đây. Cuối cùng thì Chúa cũng đặt vào lòng tôi Lời Ngài. Đây là lời khuyên của sứ đồ Phao-lô hai ngàn năm trước mà tưởng chừng ông mới nói hôm qua: “Mỗi một người trong anh em chớ chăm về lợi riêng mình, nhưng phải chăm về lợi kẻ khác nữa”. Phi-líp 2:4. 

Tuesday, 6 June 2017

MÁY ĐO HẠNH PHÚC

Dubai là thủ đô và là thành phố lớn nhất của nước Ả-rập Thống-nhất (United Arab Emirates). Thủ phủ xây trên cát nầy được mệnh danh là “thành phố Vàng”. Nó lớn lên bên bờ vịnh Ba-tư nhiều dầu mỏ và phát triển tột bực chỉ trong vòng một thế hệ.
Mới đây chính quyền cho đặt “Máy Hạnh Phúc” (Happiness Machines) khắp nơi trong thành phố. Những máy nầy không phải để kiểm soát an ninh mà chỉ ghi nhận những biểu cảm trên gương mặt của nhân dân. Chương trình nầy có tên là “Dubai Tinh Khôn” (Smart Dubai). Họ cho biết đã ghi nhận sáu triệu gương mặt và có đến 90 phần trăm tỏ ra mãn nguyện với đời sống hiện tại. Mục tiêu từ nay đến năm 2021 sẽ có 95 phần trăm dân chúng “hồ hỡi phấn khởi” vui hưởng an bình, hỉ lạc.
Để sớm đạt đến thành quả đó, vương quốc đã cho thành lập hẳn một bộ đặc biệt, gọi là “Bộ Hạnh Phúc”, do bộ trưởng Al Roumi đảm trách. Ngoài ra trong tất cả các ban ngành của chính phủ đều có tổng giám đốc chuyên về hạnh phúc của người dân. Nói chung, từ cấp lãnh đạo đến một công dân quèn, ai ai cũng xem trọng hạnh phúc. Mọi chính sách nhà nước đều hoạch định trên tiêu chuẩn cao đẹp nầy. Họ có ‘ngày hạnh phúc’, ‘công viên hạnh phúc’, ‘lễ hội hạnh phúc’ vân vân. Dầu vậy, vào năm 2017, viện Nghiên Cứu Hạnh Phúc Thế Giới chỉ xếp Dubai vào thứ hạng 21 trên toàn thế giới!
Người ta nói “buồn ngủ gặp chiếu manh” có khi còn sung sướng hơn là sống trong lầu son gác tía mà trằn trọc suốt canh thâu. Nhiều người nghèo rớt mồng tơi mà mãi tươi cười, trong lúc những tay trọc phú nhăn nhó suốt năm. Như thế, xét cho cùng, khi tâm hồn được bình an, khi mối quan hệ với người chung quanh được hài hòa, thì ta cảm nhận được hạnh phúc.
Di sản Chúa Giê-xu để lại trần gian trước khi về trời cho con dân Ngài qua mọi thời đại dù phải sống trong nghịch cảnh, bắt bớ, giam cầm hay hoạn nạn chính là một bí quyết hạnh phúc: “Ta để lại cho các con sự bình an trong tâm hồn. Ta ban cho các con sự bình an Ta, chẳng phải thứ bình an mong manh của trần gian. Lòng các con đừng bối rối, sợ hãi” (Giăng 14:27). Sứ đồ Phao-lô thốt lên khi trải nghiệm sự kỳ diệu nầy rằng: “Sự bình an của Đức Chúa Trời vượt quá mọi sự hiểu biết” (Phi-líp 4:7).

Bạn đã tìm gặp thứ hạnh phúc quý báu nầy chưa?