Bạn có bao giờ ngờ rằng mỗi tuần, trung bình
một gia đình tại Úc ném đi 20 phần trăm số thực phẩm họ đã mua sắm? Nghĩa là cứ
5 bao thức ăn mua ở chợ về thì có một bao bị bỏ vào thùng rác. Tổng cộng, thức
ăn bị phung phí mỗi năm lên đến 33 triệu tấn. Đó chỉ là nói riêng ở xứ mà chúng
ta đang sống. Còn trên thế giới người ta ước tính có khoảng 13 tỷ tấn thực phẩm
bị phung phí ở các quốc gia thịnh vượng. Trong khi đó có chừng 800 triệu người
tại các vùng nghèo khổ phải lên giường với cái bụng lép.
Từ sự hoang phí đó, vấn nạn rác trở thành một
mối ưu tư của nhân loại. Vào những năm 1960, nước Úc đi tiên phong trong việc hạn
chế rác và tái chế đồ phế thải. Chiến dịch “Keep Australia Beautiful” (Giữ Nước
Úc Tươi Đẹp) đã giúp rất nhiều người ý thức việc bảo vệ môi trường. Nhưng rồi
trong những năm gần đây, nhu cầu tiêu thụ gia tăng cộng với sự giảm giá cạnh
tranh giữa các siêu thị, người Úc quên mất trách nhiệm, bỏ đi hàng tấn rác rưởi
như đồ gia dụng, quần áo, thức ăn. Bây giờ mỗi năm số lượng rác và đồ phế thải
của Úc tăng 8 phần trăm.
Mới đây tại tiểu bang New South Wales đã tổ
chức một Hội Nghị Thường Niên Về Đồ Phế Thải (Annual Waste Conference), hàng trăm
người trên khắp thế giới tham dự. Mọi người đều đem nỗi ưu tư và cách giải quyết
từ quốc gia mình đến để góp ý kiến nhằm giải quyết nỗi khó khăn nầy. Điều ai ai
trong hội nghị cũng khuyên là mỗi người nên thay đổi thói quen tiêu thụ. Hãy nhớ
rằng việc mua sắm và tiêu dùng cũng là một vấn đề đạo đức. Đạo đức là bởi vì mặc
dù tôi chỉ tiêu xài bằng tiền bạc của mình nhưng cũng ít nhiều ảnh hưởng đến
người khác. Nếu tôi tiêu tiền vào những thứ mình không xài đến hoặc thừa mứa bỏ
đi, trong khi có biết bao người đang sống thiếu thốn đói khổ, là thiếu đạo đức.
Có bao giờ bạn nghĩ những thứ mình mua mà không dùng đến, đem ném vào thùng
rác, chúng sẽ đi về đâu? Hay một khi xe rác đến đem đi là chúng ta hết phần
trách nhiệm?
Để kết luận bài nầy, như thường lệ, tôi muốn
dùng một câu Thánh Kinh, nhưng nghĩ mãi không biết sẽ áp dụng câu nào ở đây. Cuối
cùng thì Chúa cũng đặt vào lòng tôi Lời Ngài. Đây là lời khuyên của sứ đồ
Phao-lô hai ngàn năm trước mà tưởng chừng ông mới nói hôm qua: “Mỗi một người trong anh em chớ chăm về lợi
riêng mình, nhưng phải chăm về lợi kẻ khác nữa”. Phi-líp 2:4.
No comments:
Post a Comment