Có
bao giờ Bạn thầm nghĩ mình không xứng đáng với tình yêu của Chúa? Những người
thường đọc Thánh Kinh biết có nhiều chỗ ghi lại tấm lòng của Ngài đối với mỗi
chúng ta. Hôm nay, tôi muốn chỉ ra cho Bạn một hình ảnh rất sống động về mối
thân tình bằng hữu mà Chúa Giê-xu dành cho những ai theo bước chân Ngài.
Trong
đêm cuối cùng trước khi bị bắt, bị xử án và chịu đóng đinh trên cây thập tự,
trong vườn Ghết-sê-ma-nê Ngài đã dốc lòng cầu nguyện cho những môn đồ còn ở lại.
Chính giờ phút quyết liệt đó, Giu-đa Ích-ca-ri-ốt dẫn quân lính đến bắt Ngài. Kẻ
phản bội bước tới, đặt trên má Ngài một nụ hôn. Đó không phải là nụ hôn chào hỏi
thâm tình, mà chỉ là một ám hiệu. Chúa Giê-xu đã phản ứng như thế nào? Sứ đồ
Ma-thi-ơ ghi lại, Ngài đã gọi Giu-đa bằng một từ ngữ rất thân thương: “BẠN ƠI!”
(Ma-thi-ơ 26:50).
Giu-đa
mong đợi Chúa Giê-xu xây dựng vương quốc của Ngài, đánh đuổi thực dân La-mã ra
khỏi xứ I-sơ-ra-ên. Đối với ông, Đấng có thể quở yên sóng gió bão bùng, thì hẳn
cũng có đủ quyền bính để tiêu diệt kẻ thù. Rồi đây những môn đệ theo Ngài sẽ
công thành danh toại. Ông nhắm đến lợi ích cá nhân và tiền đồ chính trị hơn là
đời sống tâm linh. Sứ đồ Giăng không ngần ngại ghi lại rằng chính vì lòng tham
đó, ông đã lợi dụng vai trò thủ quỹ để thò tay vào túi tiền của đoàn truyền
giáo (12:6). Ngày nay người ta dùng tên của Giu-đa để ám chỉ những kẻ lừa thầy,
phản bạn.
Thế
mà, trước một Giu-đa tham lam, mù quáng, phản bội đó, Chúa Giê-xu cứ mãi yêu
thương ông. Ngài vẫn dùng chữ “Bạn ơi!” như đã từng trò chuyện với ông suốt ba
năm đồng hành trên con đường gió bụi. Ngài không đặt ra điều kiện, Ngài không
nêu lên một mực thước nào cho những kẻ Ngài yêu mến. Ngài chỉ đơn giản quan tâm
đến họ dù rằng họ đang ở trong tình trạng bi đát thế nào.
Loài
người không thể với tới sự yêu thương và tình bạn của Chúa. Chính Ngài tự nguyện
giơ tay ra để nối kết mối tương giao với loài người. Chúng ta không xứng đáng,
nhưng chúng ta có đặc ân được sống trong tình yêu của Ngài. Chỉ ở trong Chúa
chúng ta mới tìm thấy tình bằng hữu thật, còn “tríu mến hơn là anh em ruột”
(Châm ngôn 18:24).