Tuesday, 10 December 2024

NỮ SĨ QUỲNH DAO QUA ĐỜI

 

NỮ SĨ QUỲNH DAO QUA ĐỜI

Chiều Thứ Tư ngày 4 tháng 12, 2024 các trang tin tức tại Đài Loan đồng loạt đưa tin nữ văn sĩ Quỳnh Dao qua đời ở tuổi 86. Cuộc khám nghiệm tử thi cho biết bà chết vì ngộ độc khí carbon monoxide. Gia đình không đề nghị điều tra thêm, vì biết do chính bà tự kết liễu đời mình.

Theo lời dặn dò của bà, người nữ thư ký đã công khai bức thư gửi cho bạn bè và những người hâm mộ. Mở đầu viết: ‘Đừng khóc, đừng buồn, đừng đau lòng vì tôi. Tôi đã nhẹ nhàng bay đi. Tôi đã đi qua những con đường gồ ghề, nếm trải sóng gió và đưa trải nghiệm đó vào dòng tiểu thuyết của tôi. Lòng tôi như bông tuyết và hoa hồng, luôn hướng tới bình minh và hoàng hôn. Tôi lựa chọn qua đời vì tôi đã ở trạm cuối cùng’.

‘Nhẹ nhàng bay đi’ là cụm từ Quỳnh Dao rất yêu thích. Nó mang ý nghĩa tự do tự tại, không phải là khô héo, lụi tàn. Bà từng nhiều lần nói trong cuộc đời bà đã ‘cháy hết mình’, bà mong cho mọi người chung quanh không buồn thảm và luôn nở nụ cười trên môi, vì bà đã sống cả cuộc đời rộn ràng, tươi đẹp, xứng đáng được sinh ra trên cõi trần gian.

Quỳnh Dao đã ghi trong một video những lời cho người hâm mộ: ‘Khi hoa tuyết bắt đầu rơi, lòng tôi ngân nga tiếng hát. Tôi đã đi qua núi đồi gập ghềnh, gặp phong ba bão táp và để lại từng chữ, từng câu. Ai đã cắm một bông hoa tươi trên tuyết, nắng chiếu làm cho nó xinh tươi như vậy. Như là tuyết và lửa trong tim tôi. Tôi tin ở nhân gian, lòng trong trẻo như ngày hôm qua’.

Quỳnh Dao tên thật là Trần Triết, sinh năm 1938 tại Hồ Nam (Trung quốc). Từ lúc 9 tuổi bà đã bắt đầu sáng tác. Đến năm 24 tuổi đã có gần 100 tập truyện ngắn và hai bộ tiểu thuyết. Trong suốt sự nghiệp, bà đã sáng tác 54 bộ tiểu thuyết, trong đó có 38 tác phẩm được chuyển thể thành phim. Bà được mệnh danh là ‘bà hoàng của tiểu thuyết diễm tình’.

Tháng 3 năm 2017, bà viết di chúc dặn dò con cháu rằng khi lâm bệnh nặng, bà muốn thực hiện ‘quyền được chết’. Tang lễ của bà không theo một nghi thức tôn giáo nào, không đăng cáo phó, không làm lễ truy điệu, không làm đám giỗ và không được cúng bái trong tiết Thanh Minh. Dẫu vậy, sự ra đi của bà đã để lại nhiều tiếc thương trong lòng độc giả, những người đã lớn lên cùng các tiểu thuyết bất hủ, như Hoàn Châu Cách Cách, Xóm Vắng, Dòng Sông Ly Biệt…




 

CÁI CHẾT CỦA MỘT DŨNG TƯỚNG

 

CÁI CHẾT CỦA MỘT DŨNG TƯỚNG

Cuộc tấn công thành Troy trong chuyện thần thoại Hi-lạp xuất hiện một chiến binh dũng mãnh khiến cho bá tánh trong thành ai nấy đều kinh sợ. Người anh hùng đó tên là Achilles.

Mẹ của Achilles là nữ thần dại dương Thetis, kết hôn với vua Peleus. Khi vừa sinh hạ, vị tiên tri đã cảnh báo rằng đến tuổi trưởng thành chàng thanh niên sẽ chết trong một trận chiến kinh hoàng. Với lòng thương con vô bờ bến, bà Thetis muốn đứa con trai yêu quý của mình trở thành bất tử. Bà đã mang Achilles đến bờ sông Styx, nơi mà hễ ai dìm mình trong dòng nước có thể sống mãi với thời gian. Bà dùng hai tay nắm gót chân của đứa trẻ và dốc ngược cậu bé xuống ngọn nước đang chảy cuồn cuộn. Vì phải giữ chặt gót chân khi nhúng vào nước, cả cơ thể đứa bé đều được bảo vệ khỏi sự chết, chỉ trừ phần gót chân. Phần gót chân chưa được nhúng nước ấy trở thành điểm yếu duy nhất trong cơ thể của Achilles.

Achilles lớn lên, thân thể cường tráng, mình đồng da sắt, xông pha giữa làn tên mũi đạn, chịu biết bao vết thương trong ngàn cuộc binh đao mà không hề hiểm nguy đến tính mạng. Thật là một chiến binh tài ba, gan dạ. Nhưng trong cuộc tấn công vào thành Troy, vị tướng giữ thành là hoàng tử Paris đã từng biết đến điểm yếu nhất trên cơ thể của Achilles nên nhắm bắn một mũi tên cực độc vào gót chân của chàng. Mũi tên oan nghiệt đó đã cướp đi sinh mạng của người anh hủng vĩ đại.

Câu chuyện thần thoại đã để lại một dấu ấn trong ngành y học hiện đại. Ngày nay phần gân nối liền giữa gót chân và bàn chân được gọi là ‘gân Achilles’ (Achilles tendon) như một lời nhắc nhở cho sự dễ tổn thương của con người.

Suy cho cùng, đã mang lấy kiếp nhân sinh, dù là mạnh mẽ đến đâu, quyền thế đến bậc nào, tự nơi thâm tâm mỗi người đều tự biết mình có một điểm yếu nào đó cần được bảo mật. Và nếu như đã biết đến điểm yếu của nhau cũng đừng nên tấn công vào đó mà làm tổn thương cho nhau.

Điêu khắc gia Fillipo Albacini người Ý đã tạc nên một tác phẩm mang tên ‘Wounded Achilles’ ghi lại vẻ đẹp và nỗi đau của người chiến binh huyền thoại trong khoảnh khắc cuối cùng của cuộc đời. Bức tượng được triễn lãm trong viện bảo tàng London, Anh quốc.

 


Friday, 4 October 2024

TUỔI THỌ CỦA NGƯỜI DÂN ÚC-ĐẠI-LỢI

 

TUỔI THỌ CỦA NGƯỜI DÂN ÚC-ĐẠI-LỢI

Một cuộc nghiên cứu gần đây cho thấy trong những nước nói tiếng Anh, người Úc có tuổi thọ cao nhất. Bảng tường trình được tạp chí y tế BMJ Open phổ biến trong tháng 9/2024 so sánh tuổi thọ trung bình của công dân 5 quốc gia nói tiếng Anh gồm Úc, Gia-nã-đại, Ái-nhĩ-lan, Tân-tây-lan, Anh quốc và Hoa-kỳ đã cho thấy người của xứ Kangaroo vượt lên đứng đầu bảng.

Tuổi thọ trung bình của người sinh tại Úc là 83.24 năm, cao hơn người Anh 2 năm và cao hơn người Mỹ 4 năm. Đừng thứ nhì là Ái-nhĩ-lan (82.39 năm), sau đó là Gia-nã-đại (82.28 năm) và kế tiếp là người dân xứ Kiwis (81.82 năm). Bảng tường trình nhận định rằng ‘Rõ ràng nước Úc là quốc gia tốt nhất trong những nước nói tiếng Anh’.

Tại sao người Úc sống thọ?

Đầu tiên số lượng người di dân cao đã góp phần vào tuổi thọ của đất nước nầy. Bạn có thể ngạc nhiên, nhưng những thống kê cho biết người di dân đến Úc có tuổi thọ cao hơn người dân còn sống nơi quê hương của họ. Thứ hai, người Úc khỏe mạnh hơn dân ở các nước nói tiếng Anh khác. Chúng ta hút thuốc ít hơn rất nhiều so với người Mỹ hay Anh quốc, điều nầy dẫn đến số tử vong vì ung thư cũng ít hơn. Thứ ba, những tai nạn liên quan đến súng đạn, ma túy, rượu cũng thấp hơn các nước khác nhờ vào chính sách cấm sở hữu vũ khí có từ năm 1996 sau cuộc giết người đẫm máu ở Port Arthur. Nhưng trên hết, hệ thống y tế của Úc được coi là tốt đẹp nhất. Năm 2021 tổ chức Commonwealth Fund cho biết nền y tế tại Úc vượt trội hơn Anh, Mỹ, Canada và New Zealand.

Đối với toàn thế giới, chỉ hai nước có tuổi thọ cao hơn Úc là Monaco và Nhật Bản. Phụ nữ Úc sống trung bình 85.3 năm, còn nam giới khoảng 81.2 năm. Là công dân của xứ Miệt Dưới, Bạn có lấy làm hãnh diện chăng?






Wednesday, 2 October 2024

NHỮNG BẤT LỢI CỦA ĐÀN ÔNG ĐẸP TRAI

 

NHỮNG BẤT LỢI CỦA ĐÀN ÔNG ĐẸP TRAI

Người ta thường nói đàn ông yêu bằng mắt, đàn bà yêu bằng tai. Nhưng sự thật thì phụ nữ cũng dễ bị cuốn hút bởi những chàng điển trai, ăn mặc chỉnh chu. 

Các nhà tâm lý học nhận định rằng phụ nữ dễ dàng tha thứ cho những anh chàng đẹp trai nhưng lại có cách cư xử hơi tệ bạc. Trong mối tương quan xã hội, vẻ bề ngoài ưa nhìn giúp vị thế của nam giới được đánh giá cao hơn, bởi vì ấn tượng ban đầu khi giao thiệp, người có ngoại hình và ăn mặc lịch sự luôn gây thiện cảm với người đối diện. Bởi thế các cuộc nghiên cứu chỉ ra rằng những anh chàng diện mạo ưa nhìn có mức thu nhập cao hơn 13% so với các đấng mày râu luộm thuộm, khiếm khuyết vẻ hào hoa.

Tuy nhiên không phải lúc nào sự bảnh bao cũng đem đến thuận lợi cho phái mạnh. Một cuộc nghiên cứu gần đây do hai đại học College London của Anh và Maryland của Mỹ đã gây ngạc nhiên cho nhiều người. Kết quả cho thấy có những bất lợi đáng kể của đàn ông đẹp trai.

Giữa những cuộc tuyển dụng cho công việc có tính cách cạnh tranh, người có gương mặt điển trai thường bị nhân viên phỏng vấn âm thầm xem là một đối thủ tiềm tàng. Anh trở thành mối đe dọa tương lai trong chỗ làm việc, nên người tuyển dụng anh phải tỏ ra e dè. Và khi đã là một nhân viên, dù có cố gắng đạt được thành quả trong công việc cũng bị xem là bình thường, nhưng nếu phạm phải sai lầm thì liền bị đánh giá ‘đẹp trai mà chẳng làm nên tích sự gì’.

Tiến sĩ Sun Young Lee còn cho biết trí thông minh và những phẩm chất của người đẹp trai thường bị đánh giá thấp do định kiến hay ganh tị. Điều nầy gây cản trở cho cơ hội phấn đấu và phát triển của người đàn ông. Nhưng điều mất mát lớn nhất của người đẹp trai thuộc về hạnh phúc và sức khỏe. Dù nhận được nhiều sự chú ý bởi sức hút bề ngoài, người đẹp trai thường thiếu những mối quan hệ bền vững, dẫn đền sự cô lập và hiểu lầm. Nhiều lúc họ rất lẻ loi, đơn độc và nếu quá lệ thuộc vào ngoại hình, một khi vẻ đẹp không còn, họ lâm vào trạng thái khủng hoảng, khổ đau, như chàng thanh niên tên Narcissus trong truyện thần thoại Hi-lạp.

Chàng Narcissus có thân hình và gương mặt rất đẹp, được nhiều cô gái trong thành mến mộ. Một hôm Narcissus đi săn, ngồi nghỉ bên bờ hồ thơ mộng. Khi nhìn xuống mặt nước tĩnh lặng, chàng thấy vẻ tuyệt mỹ của mình hiện ra. Chàng say mê chính mình, chìm đắm trong tình yêu với chính bản thân. Nhưng mỗi khi đưa tay chạm vào mặt nước, bóng hình ấy tan vỡ từng mảnh, chàng rất đau khổ. Từ đó chàng chỉ đứng lặng yên bên bờ nước để tự chiêm ngưỡng dung nhan, đến nỗi quên ăn quên ngủ, kiệt sức mà chết. Về sau trên phần mộ mọc ra một loài hoa thật đẹp. Người ta đặt tên loài hoa đó là Narcisse, tiếng Việt gọi hoa Thủy Tiên.

Bạn còn thấy những bất lợi nào khác mà người đàn ông đẹp trai như mình phải chịu không?

 






 

Monday, 30 September 2024

LƯƠNG THIỆN

 

LƯƠNG THIỆN

Thiền sư Imusa lên rừng đốn củi. Trên đường về với gùi củi nặng trên vai, người gặp một cậu bé đang hớn hở bắt những con bướm bay lượn. Imusa đến gần hỏi: Trên tay con cầm gì thế? Thằng bé tinh nghịch trả lời: Đố ngài biết trong tay con có thứ gì. Nếu đoán sai ngài phải cho con bó củi nhé.

Thiền sư nói: Một con bướm phải không? Một con bướm đã chết, phải không? Cậu bé cười đắc ý: Ngài sai rồi, một con bướm còn sống. Vừa nói cậu vừa tung con bướm bay lên bầu trời. Imusa tỏ vẻ thất vọng: Thế là ta đã thua rồi. Củi của con đây, mang về đi.

Cậu bé hí hửng mang chiến lợi phẩm về nhà khoe với cha. Vừa nghe xong câu chuyện, người cha nghiêm sắc mặt bảo: Con phải theo cha đem bó củi lên chùa trả cho thầy và xin lỗi ngay. Đến nơi hai cha con chắp tay tạ lỗi với vị thiền sư. Imusa chỉ mỉm cười gật đầu. Nhưng trên đường về cậu bé vẫn hậm hực, không hiểu sao cha mình bắt phải làm như thế. Bấy giờ người cha mới ôn tồn giải thích: Nếu nhà sư nói con bướm còn sống, con sẽ bóp chết nó để thắng ngài, phải không? Có phải thầy đã chịu thua con, lấy bó củi của mình để đổi lấy mạng sống cho một sinh linh. Đó là tấm lòng lương thiện, con biết không?

Đừng thấy người ta lùi mà vội bảo họ thua. Có những lúc họ chịu thiệt do đức tính lương thiện. Người xưa nói: lương thiện khó hơn thông minh. Bởi thông minh nhiều phần do thiên phú, còn lương thiện là một sự lựa chọn bởi lòng cao thượng. Những bậc vĩ nhân biến đổi đời sống nhân loại qua mọi thời đại không phải chỉ do trí tuệ uyên bác, tài năng xuất chúng hay những phép lạ thần kỳ, mà chính là bởi đức lương thiện phát sinh từ đời sống kỳ diệu của họ.

Chúa Giê-xu phán với người đàn bà phạm tội tà dâm rằng: ‘Ta cũng không định tội con, hãy đi và đừng phạm tội nữa’. Tấm chân tình lương thiện của Ngài đã đổi mới một tội nhân. Lời ấy như vẫn còn vang vọng đâu đây: ‘Hãy theo Ta và học theo Ta’.





Thursday, 25 July 2024

BĂNG ĐẢNG 'BA ÔNG NỘI'

 

BĂNG ĐẢNG ‘BA ÔNG NỘI’

Cảnh sát Nhật Bản vừa bắt giữ một băng đảng trộm cắp mà họ đặt cho mật danh là ‘G3S’ có nghĩa là ‘Ba Ông Nội’. Băng đảng nầy chỉ có ba người nhưng tổng số tuổi lên đến 227 năm!

Đầu tiên là cụ ông Hideo Umino 88 tuổi, sau đó là Hidemi Matsuda 70 tuổi và người trẻ nhất là Kenichi Watanabe 69 tuổi. Họ gặp nhau trong tù rồi âm thầm kết đảng để thực hiện những vụ trộm cắp khi được thả ra.

Phi vụ ‘khai trương’ của họ thực hiện ở một ngôi nhà vắng chủ tại vùng Sapporo vào tháng 5. Hôm đó thành quả của họ chỉ là 200 yên (khoảng 2 đô Úc) và ba chai rượu whisky trị giá 10.000 yên (100 đô Úc). Thấy dễ ăn, tháng 6 họ làm một cú nữa cũng trong vùng đó. Kỳ nầy kết quả nhiều hơn. Họ đã trộm được 24 món đồ trang sức trị giá 1 triệu yên (nghĩa là khoảng 10.000 đô Úc). Nhưng lần nầy không may chủ nhà đã khai báo cảnh sát với đoạn băng ghi hình từ máy an ninh. Và thế là cả ba đều bị tóm. Người ta còn nghi ngờ băng đảng G3S nầy đã từng thực hiện 10 vụ trộm xảy ra những tháng trước đây.

Mặc dù ‘chúng mình ba đứa’ nhưng họ tổ chức cũng chu đáo lắm. Cụ ông Umino 88 tuổi đặc trách thực hiện kế hoạch, nghĩa là lo việc trộm cắp. Watanabe, người trẻ nhất, là trưởng ban vận chuyển, tức làm tài xế. Còn ông Matsuda 70 tuổi là giám đốc kinh tài, phụ trách bán những món đồ đã chôm được. Hôm bị cảnh sát dẫn đi, ba ông nội than rằng tụi tui già quá, đi không nổi, yêu cầu có người cõng hoặc đưa xe lăn tới. Ăn trộm thì rất khỏe mà vào đồn cảnh sát thì yếu quá!

Biên bản tội phạm có ghi lời khai thật lòng của họ rằng đây là cách họ kiếm sống hằng ngày. Thống kê Nhật Bản cho biết tỉ lệ tội phạm ở những người trên 65 tuổi đã gia tăng đáng ngại trong những năm gần đây. Năm 1989 chỉ có 2%, nhưng năm 2019 đã có 22%. Cô đơn và nghèo thiếu là hai lý do chính dẫn đến xu hướng nầy. Đây là một mảng tối trong xã hội Nhật Bản mà chúng ta vẫn hằng ngưỡng mộ.



 

 

Wednesday, 24 July 2024

CÀ-PHÊ TRONG TÁCH

 

CÀ-PHÊ TRONG TÁCH

Trên tay bạn đang bưng một tách cà-phê, thình lình có người vô tình hay cố ý va vào người bạn làm cho mất thăng bằng, cà-phê đổ tung tóe khắp nơi. Hỏi tại sao lại đổ cà-phê như vậy? ‘Bởi vì có người đã va vào người tôi’.

Đó không phải là câu trả lời chính xác. Bạn làm đổ cà-phê bởi vì trong tách có cà-phê. Nếu trong tách có trà, bạn sẽ đổ ra trà. Nếu là nước, sẽ đổ toàn là nước. Hễ có thứ gì trong tách, bạn sẽ làm đổ ra thứ ấy.

Cũng như thế, trước những rung động trong cuộc đời (là điều chắc chắn sẽ có), hễ thứ gì ở trong bạn sẽ bày tỏ ra. Dù có cố gắng dấu giếm, cũng sẽ lộ diện. Cho nên chúng ta phải tự hỏi: ‘Thứ gì có trong tôi? Khi gặp gian truân hay khó khăn thử thách, điều gì sẽ tuôn ra từ nơi tôi?’ Niềm vui, lòng biết ơn, bình an, khiêm nhu. Hay là giận hờn, cay đắng, oán trách, đầu hàng bỏ cuộc.

Cuộc đời cho ta chiếc tách. Chính mình chọn lựa sẽ chứa đựng những gì trong chiếc tách đó. Hãy đổ đầy trong chiếc tách của chúng ta lòng tri ơn, sự tha thứ, niềm vui, thái độ tích cực, tính lịch thiệp và tình yêu thương.

Chúa Giê-xu đã phán dạy người đàn bà Sa-ma-ri 2000 năm trước rằng: ‘Ai uống nước Ta cho sẽ chẳng bao giờ khát nữa; nước Ta cho sẽ thành một mạch nước trong tâm hồn,tuôn tràn mãi mãi sức sống vĩnh cửu’. (Giăng 4:14)



NƠI TÌNH THƯƠNG BẮT ĐẦU

 NƠI TÌNH THƯƠNG BẮT ĐẦU

Hai vợ chồng và đứa con gái đang ngồi trò chuyện sau bữa ăn tối. Nghe tiếng gõ nhè nhẹ, người vợ bước ra nhìn thấy có ba ông lão mặt mày phương phi, phúc hậu đứng chờ trước cửa. Bà vòng tay thưa: “Mời ba ông vào nhà chúng con ạ”. Nhưng cả ba đồng thanh đáp: “Rất tiếc, chúng tôi đều rất muốn gặp ông chủ, nhưng không thể vào nhà cùng một lúc”.
Người phụ nữ ngạc nhiên hỏi: “Vì sao lại như thế, thưa quý cụ?”. “Chẳng dấu gì bà, cụ ông đây là Giàu Sang, lão già kia là Thành Đạt, còn tôi là Tình Thương. Bây giờ nhờ bà vào hỏi ông chủ xem sẽ mời ai trong ba chúng tôi vào nhà trước nhé!”.
Người vợ vào trong kể lại cho chồng. “Ồ, thế thì tuyệt quá, em hãy ra mời cụ ông Giàu Sang vào trước. Có cụ là có tất cả, gia đình chúng ta sẽ sung sướng lắm”, người chồng nói. Nhưng người vợ lại không đồng ý. “Tại sao anh không mời ông Thành Đạt vào trước? Có ông ấy là có quyền cao, chức trọng, mọi người kính nể”. Cứ thế hai vợ chồng tranh cãi mãi.
Cô con gái nãy giờ đứng nơi góc phòng, trông thấy cha mẹ cãi nhau càng lúc càng lớn tiếng, nó bèn nhỏ nhẹ thưa: “Ba mẹ ạ, sao chúng ta không thử mời ông già Tình Thương vào nhà trước nhất? Con nghĩ có ông ấy nhà mình sẽ đầm ấm, hạnh phúc biết bao”. Người chồng suy nghĩ một lúc rồi nói với vợ: “Có lẽ con mình nói đúng. Thôi em hãy mau ra ngoài mời cụ Tình Thương vào trước nhất”.
Người phụ nữ đi ra thưa: “Gia đình chúng con xin hân hạnh mời cụ Tình Thương làm vị khách đầu tiên”. Cụ già Tình Thương từ tốn đứng dậy, chầm chậm bước vào. Nhưng hai cụ già kia cũng lục tục theo sau. Rất đỗi ngạc nhiên, bà kéo tay hai cụ hỏi: “Hai cụ cũng vào nhà ư? Không phải các cụ nói cả ba không thể vào nhà cùng một lúc sao?”. Khi ấy các cụ trả lời: “Thưa bà, nếu ông bà mời lão Giàu Sang hay lão Thành Đạt vào trước, thì chúng tôi chỉ vào từng người một, nhưng vì gia đình mời lão Tình Thương nên cả hai người kia cùng vào theo. Bởi vì, thưa bà, ở đâu có Tình Thương, thì ở đó có Giàu Sang và Thành Đạt”.










Thursday, 30 May 2024

CHINH PHỤC ĐỈNH NÚI EVEREST

 

CHINH PHỤC ĐỈNH NÚI EVEREST

Ngày 29 tháng 5 năm 1953, cách nay đúng 71 năm, Hillary người Tân Tây Lan (New Zealand) cùng với nhà leo núi người Nepal, Tenzing Norgay, đã trở thành hai ngưởi đầu tiên của nhân loại leo lên đến đỉnh Everest và quay về an toàn.

Everest nằm trong dãy Hi-mã-lạp-sơn là đỉnh núi cao nhất trên trái đất. Nó cao đến 8848.86 mét so với mực nước biển. Trước kia nhiều người đã bỏ mạng khi cố chinh phục ngọn núi kỳ vĩ nầy, bởi vì độ cao, thời tiết khắc nghiệt và vách đá cheo leo hiểm trở. Có khi chỉ còn cách vài trăm mét nữa là có thể dẫm chân trên đỉnh mà phải bỏ cuộc, không chịu nổi sự hiểm nguy còn lại.

Edmund Hillary sinh ngày 20 tháng 7 năm 1919 tại một làng nhỏ ở thành phố Aucland. Vì có thân hình nhỏ con so với bạn cùng trường nên tỏ ra nhút nhát, thích vùi đầu vào những quyển sách và có ước mơ trở thành một nhà thám hiểm. Đến năm 16 tuổi, Hillary nhận ra niềm yêu thích leo núi, biết mình có sức chịu đựng hơn những người khác. Năm 1943 ông tham gia không quân hoàng gia New Zealand, trở thành phi công, nhưng bị bỏng nặng trong một tai nạn, phải giải ngũ.

Năm 1953, Hillary được một đoàn thám hiểm người Anh mời tham gia chuyến leo núi chinh phục đỉnh Everest, ông nhận lời ngay. Họ chia thành nhiều toán, vượt qua nhiều hiểm trở tưởng chừng mất mạng. Có toán chỉ còn cách đỉnh 100 mét vẫn phải bỏ cuộc quay về. Hillary và Tenzing xin được cố gắng lần cuối. Hai người đã leo lên tới đỉnh vào lúc 11 giờ 30 phút sáng 29 tháng 5 năm 1953.

Hillary và Tenzing chỉ đứng trên đỉnh núi Everest 15 phút, chụp vài tấm hình, để lại trên tuyết vài thỏi sô-cô-la như một lễ vật. Hillary đặt nơi đó một cây thánh giá mình đã mang theo. Tin tức thành công nầy được truyền đi đúng ngày nữ hoàng Elizabeth II lên ngôi. Cả thế giới đều ca ngợi cuộc chinh phục huyền thoại nầy.

Những tháng ngày sau đó, Hillary đã trèo lên 10 đỉnh núi khác của dãy Hi-mã-lạp-sơn. Năm 1958 ông đặt chân đến Nam Cực. Năm 1985 ông hạ cánh máy bay xuống Bắc Cực. Vậy ông đã trở thành người đầu tiên có mặt trên cả hai cực của địa cầu và đỉnh núi Everest cao nhất thế giới. Hillary là người Tân Tây Lan duy nhất được in hình trên tiền giấy của nước nầy khi còn sống và nhiều con đường, trường học được đặt theo tên của ông. Ngày nay phải gọi ông là Sir Hillary, vì đã được nữ hoàng phong tước hiệp sĩ.

11 tháng 1 năm 2008, ông qua đời sau một cơn nhồi máu cơ tim, thọ 88 tuổi. Ngày tang lễ, dân chúng Tân Tây Lan quấn cờ trên người, đứng hai bên đường chào kính ông lần cuối với đôi mắt đẫm lệ. Cuộc đời của ông là những chuỗi ngày chinh phục. Một cuộc đời hùng tráng, kỳ diệu, khó ai bì được.

29/5/2024






Sunday, 26 May 2024

NGƯỜI BỐC HƠI’ – JOUHATSU-SHA

 

NGƯỜI BỐC HƠI’ – JOUHATSU-SHA

Đi du lịch Nhật Bản, nhiều người thích đến thành phố cảng Osaka, nơi có những danh lam thắng cảnh và di tích lịch sử rất đặc thù của xứ Phù Tang. Thế nhưng ít ai biết rằng cũng tại nơi đô hội nầy có một khu ổ chuột tên là Kamagasaki. Tờ báo South China Morning Post số ra ngày 19 tháng 3 năm 2023 đã trình làng bộ phim tài liệu cho dân chúng một cái nhìn cận cảnh cuộc sống ở nơi nghèo đói ngay sát những biệt thự giàu có.

Người ta đặt tên cho những cư dân khu ổ chuột Kamagasaki nầy là ‘jouhatsu-sha’ nghĩa là ‘người bốc hơi’. Ho là công dân Nhật Bản ở khắp nơi, giũ bỏ quá khứ, để lại sau lưng những thất bại đau thương, chọn nơi nầy làm chốn dung thân với ước mong tìm lại những ngày tháng mới trong cuộc đời mà không ai biết đến.

Năm 2021 có khoảng 80.000 người bị báo cáo là mất tích ở Nhật Bản. Phần lớn họ vẫn còn sống, nhưng chọn cách ‘bốc hơi’ quá khứ vì nợ nần, vì không làm tròn trách nhiệm trong cuộc đời ngày trước. Họ tìm một chỗ trốn với ý nguyện lập lại đời mới. Họ cắt đứt mọi liên lạc với gia đình, bạn hữu bằng cách thay tên đổi họ để không ai còn tìm ra nữa. Nơi đây trở thành một khu ‘chợ nhân công’ cung cấp cho các hãng xưởng những người thợ bằng lòng mức lương thật thấp. Đã từng có đến 25.000 người rơi vào khu ổ chuột nầy. Đáng buồn là phần lớn trong họ là những người già, sống lê lất chỉ mong được thuê làm công việc lặt vặt kiếm sống qua ngày.

Nhiều người sống ở Kamagasaki thay đổi tên họ. Tiểu sử dường như đã bị chấm dứt ngay giây phút vào làm cư dân ở mảnh đất nầy. Rất may xã hội Nhật Bản tôn trọng quyền riêng tư, tạo điều kiện để họ sống ẩn dật, che dấu bản thân mình. Họ cũng có thể mở trương mục trong ngân hàng, có thể rút tiền từ máy ATM mà không sợ ai phát hiện. Cảnh sát chỉ can thiệp khi có ai phạm tội hoặc gây tai nạn. Gia đình muốn tìm lại người thân phải tự thuê thám tử tư, chính quyền không bao giờ tiết lộ.

Một ‘jouhatsu-sha’ (người bốc hơi) tên Kodama, 64 tuổi, kể với phóng viên rằng ông bỏ nhà ra đi khi mới 27 tuổi, chỉ có chút đỉnh tiền, đủ mua vé tàu lửa đến Osaka tìm việc làm mới. Chẳng may cuộc đời không như mong ước, đã 35 năm rồi không gặp lại người thân. Ông ngậm ngùi tâm sự: ‘Nếu tôi quay lại sẽ rất khó xử với mọi người. Vì vậy tôi ra đi sống một mình. Tôi rất mệt mỏi với cuộc đời nhưng không đủ dũng cảm để tự sát’.

Ở bất cứ nơi nào trên thế giới cũng đều có những người bất hạnh, kém may mắn. Cầu mong cho tất cả chúng ta đều tìm được bến đỗ an bình.





 

 

Thursday, 9 May 2024

TIN NHẮN CỦA MỘT NGƯỜI MẸ

 

TIN NHẮN CỦA MỘT NGƯỜI MẸ

Chuyện kể rằng sau trận động đất kinh hoàng vào tháng 3 năm 2014 tại Nhật Bản, cướp đi sinh mạng hàng ngàn người. Nhiều đội cứu nạn phải đi lục lọi dưới đống đổ nát để mong tìm những nạn nhân còn sống sót. Vài người trong số họ nhìn thấy thi thể của một phụ nữ qua vết nứt của ngôi nhà bị sập. Tư thề của cô có chút khác thường, như đang quỳ gối cầu nguyện, hai tay đỡ lấy một thứ gì đó. Cả mái nhà đè hẳn lên tấm thân nhỏ bé của cô.

Mọi người cho rằng cô đã chết nên cứ để đó, vì họ phải lo tìm người sống. Nhưng vị đội trưởng bỗng có linh cảm điều gì bí ẩn. Ông ra lịnh cả đội cố tìm cách lại gần thi thể của người phụ nữ xấu số. Và điều kỳ diệu đã xảy ra. Khi ông rờ vào bên dưới đôi cánh tay, đã tìm thấy một đứa bé. Một đứa bé còn sống, khoảng ba tháng tuổi, được bọc trong một chiếc khăn hoa.

Rõ ràng, khi ngôi nhà bị sập, người mẹ đã lấy cả thân mình chống đỡ, bảo vệ con trai. Trong tấm chăn người ta còn tìm được chiếc điện thoại di động, trên màn hình có viết một tin nhắn, như muốn gửi cho ai. Đọc tin nhắn đó, tất cả đội cứu nạn đều bật khóc.

Tin nhắn viết rằng: ‘Nếu con có thể sống sót, hãy nhớ rằng, mẹ rất yêu con’.




Wednesday, 8 May 2024

TẠO NÊN MỘT NGƯỜI MẸ

 

TẠO NÊN MỘT NGƯỜI MẸ

Huyền thoại kể rằng thuở xa xưa, khi Đấng Tạo Hóa đã thực hiện gần xong mọi kế hoạch vũ trụ, Ngài có ý dựng nên người mẹ đầu tiên trên thế gian. Miệt mài suốt 6 ngày đêm, lao công tổn sức mà Ngài vẫn chưa hoàn tất công trình. Thấy như thế một thiên thần hỏi: Tại sao Ngài lại mất quá nhiều thời giờ cho tạo vật nầy vậy?

Tạo Hóa đáp: Đây là một công trình cực kỳ phức tạp, cần có đến hơn 200 bộ phận tinh xảo, vừa có tính chất bền bỉ mà vẫn chẳng phải là gỗ đá vô tri. Tạo vật nầy có thể sống bằng nước lã và cơm thừa canh cặn của gia đình, nhưng suốt đời luôn đủ sức ôm ấp trong vòng tay một đàn con thơ dại. Đặc biệt là nụ hôn của nó có thể chữa lành mọi vết thương, từ một mảng trầy nhỏ trên đầu gối cho tới một trái tim tan vỡ.

Ta còn có ý định ban cho nó cả thảy 6 đôi tay và 3 đôi mắt.

-Sáu đôi tay và ba đôi mắt? Thiên thần kinh ngạc.

-Vâng như thế cũng chưa chắc là đủ. Bởi vì đây chính là tạo vật tâm đắc nhất trong công cuộc sáng tạo, nên Ta dành tất cả mọi ưu ái cho nó. Nó phải có 6 đôi tay mới làm xong hết công việc hằng ngày. Nó cũng cần 3 đôi mắt. Một đôi có thể nhìn xuyên qua những cánh cửa đóng kín để biết được từng sinh hoạt của lũ trẻ. Đôi thứ hai ở sau gáy để nhìn thấy mọi cảnh ngộ của gia đình, quán xuyến mọi chi tiết đa đoan. Và đôi thứ ba nằm trên trán để nhìn suốt tim gan của những đứa con lầm lạc. Với cái nhìn đó, các con hiểu rằng mẹ chúng luôn luôn cảm thông, thương yêu và sẵn lòng tha thứ mọi lỗi lầm, sai phạm, dù nhiều khi chẳng nói thành lời.

Vị thiên thần chạm nhẹ vào tạo vật “mẹ” và ngạc nhiên hỏi: Tại sao nó lại mềm mại như thế? –Mềm mại à? Ngươi chưa biết đó thôi. Tạo vật nầy trông yếu đuối, nhưng rất cứng rắn. Nhờ đó mà nó có thể chịu đựng được mọi gánh nặng, những gian khổ, phiền muộn trong suốt cuộc đời.

Vị thiên thần lại sờ lên khuôn mặt của người mẹ và thốt lên: Hình như Ngài để rớt cái gì đó trên đôi má người nầy. Tạo Hóa thở dài thổ lộ: Đó chính là những giọt nước mắt. Nước mắt để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, cơn thất vọng, niềm cay đắng, lúc cô đơn và dĩ nhiên cả những tự hào về con cái mà người mẹ nào cũng sẽ trải qua. Những giọt nước mắt ấy thật là kỳ diệu biết bao!

Sau công trình đó, Ngài rất lấy làm hài lòng, không còn muốn tạo nên một thứ nào tốt hơn nữa!





 

Monday, 6 May 2024

NGÀY VUA DUY TÂN BỊ BẮT GIỮ

 

NGÀY VUA DUY TÂN BỊ BẮT GIỮ

Bài nầy được viết ngày 6 tháng 5 năm 2024 để kỷ niệm 108 năm thực dân Pháp bắt giữ vua Duy Tân và sau đó đưa đi an trí tại đảo Réunion.

Vua Duy Tân có tên khai sinh là Nguyễn Phúc Vĩnh San, sinh ngày 19 tháng 9 năm 1900, tử nạn ngày 26 tháng 12 năm 1945, là vị hoàng đế thứ 11 của triều Nguyễn từ năm 1907 đến năm 1916, kế vị vua cha Thành Thái. Ông là con thứ 8 của vua Thành Thái và bà hoàng phi Nguyễn Thị Định.

Khi vua cha bị Pháp lưu đày, lẽ ra triều đình phải chọn người con trưởng lên kế vị, nhưng chính quyền thực dân sợ một vị vua trưởng thành sẽ khó sai khiến, nên họ ra lịnh phải chọn một hoàng đế nhỏ tuổi. Khâm sứ Ernest Lévecque điểm danh các hoàng tử nối ngôi, thiếu mất Vĩnh San, liền cho người đi tìm. Họ thấy cậu bé trốn dưới gầm giường, mặt mày lem luốc, hỏi ra mới biết cậu đang tìm con dế mới bị thất lạc đâu đó. Tắm rửa xong, họ đưa hoàng tử vào ra mắt người Pháp, vừa gặp mặt người Pháp đồng ý ngay, vì họ thấy Vĩnh San có vẻ nhút nhát, đần độn. Khi lên ngôi Vĩnh San đặt niên hiệu là Duy Tân, có ý muốn hướng tới sự nghiệp chưa thành của vua cha Thành Thái.

Ngày 5 tháng 9 năm 1907 vua Duy Tân lên ngôi, người Pháp không ngờ rằng cậu bé trông có vẻ thiếu thông minh đó đã thay đổi chỉ sau một ngày đăng cơ. Một nhà báo người Pháp thuật lại ‘Chỉ một ngày lên ngai vàng đã thay đổi hoàn toàn bộ mặt của cậu bé lên tám’. Những gì quan quân thực dân làm trái ý, xâm phạm đến hoàng tộc hay đất nước, vị vua trẻ tuổi phản kháng rất kịch liệt. Năm 13 tuổi, vua duyệt lại những hiệp ước bất cân xứng mà nước An-nam đã ký với Pháp, liền ra lịnh quần thần cử người sang Paris để yêu cầu chỉnh sửa, cả triều đình không ai dám nhận chuyến đi đó.  Năm 15 tuổi vua triệu tập cả 6 vị đại thần, bắt các ông ký vào một biên bản để chính vua đích thân đi khiếu nại, ai nấy đều sợ hãi, phải nhờ đến bà Thái hậu can ngăn. Từ đó vua ác cảm với người Pháp và không còn tin tưởng vào các quan chức trong triều đình nữa.

Biết được tấm lòng của vua Duy Tân đối với đất nước, tổ chức Việt Nam Quang Phục Hội do cụ Phan Bội Châu thành lập đã cử hai ông Trần Cao Vân và Thái Phiên tìm cách móc nối. Hai nhà lãnh đạo nầy bỏ tiền vận động người tài xế riêng của vua xin thôi việc và thay vào đó người tài xế của Hội tên là Phạm Hữu Khánh. Tháng 4 năm 1916, nhân dịp đưa Duy Tân đi nghỉ mát ở Cửa Tùng, Phạm Hữu Khánh trao cho vua một bức thư của hai nhà lãnh đạo, vua đọc thư và ngỏ ý muốn gặp hai người. Sau nhiều ngày cùng giả dạng đi câu cá với nhau, quyết định khởi nghĩa đánh đuổi thực dân vào ngày 3 tháng 5 năm 1916. Thế nhưng đại cuộc bất thành vì bí mật bại lộ, Trần Cao Vân và Thái Phiên định đưa vua đi trốn. Sáng ngày 6 tháng 5 năm 1916, tất cả bị bắt.

Khâm sứ tại Huế và Toàn quyền thuyết phục Duy Tân trở lại ngôi vua, nhưng ông đã khước từ: ‘Các ngài muốn bắt buộc tôi phải làm vua nước Nam, thì hãy xem tôi như một hoàng đế trưởng thành, có quyền tự do hành động, có quyền trao đổi tin tức và ý kiến với chính phủ Pháp’. Bản án quy hết tội cho bốn nhà lãnh đạo Việt Nam Quang Phục Hội, tất cả bốn người bị xử chém. Riêng Duy Tân được giảm nhẹ vì cho là nhỏ tuổi, bị xúi giục, chỉ bị cho đi lưu đày ở đảo La Réunion cùng với vua cha Thành Thái.

Câu nói để đời của vua Duy Tân: ‘Tay dơ lấy nước mà rửa, Nước dơ thì phải lấy máu mà rửa, hiểu không?’





 

Sunday, 5 May 2024

COCA-COLA

 COCA-COLA

Năm mươi năm trước có người đã nói với tôi rằng rồi đây khắp thế giới có hai chữ ai ai cũng nhớ, đó là 'A-men' và 'Coca-Cola'. Bây giờ xét lại có lẽ lời nói nầy quả không ngoa.

Năm nay, 2024, đánh dấu 130 năm sản phẩm Coca-Cola được đóng chai và bán ra thị trường lần đầu tiên ở Mississippi, Hoa Kỳ. Thứ nước uống nầy được điều chế bởi dược sĩ John Pemberton nhưng sau đó một nhà tài phiệt tên Asa Candler mua lại công thức. Với tài tiếp thị thông minh, Candler đã đưa sản phẩm nầy trở thành rất nổi tiếng như ngày nay. Công ty có mặt trên 200 quốc gia, mỗi ngày bán được 1 tỉ chai nước, tính ra mỗi giây có hơn 10.000 người tiêu thụ sản phẩm của Coca-Cola.

Tên Coca-Cola bắt nguồn từ hai thành phần chính: hạt cola và lá cây coca, nhưng cho đến nay công thức của nó vẫn là một bí mật, chỉ một vài công nhân biết mà dù cạy miệng họ vẫn không nói ra. Ban đầu dược sĩ Pamberton định chế ra một loại thuốc bình dân chống đau đầu và mệt mỏi. Sau nhiều lần thử nghiệm, ông thành công với một loại siro có màu đen như cà-phê. Pha siro nầy với nước lạnh khi uống vào sẽ là phương thức giảm nhức đầu, tăng sản khoái.

Rất hài lòng với thứ nước uống kỳ diệu nầy, Pemberton vui sướng đi khắp nơi chào hàng, nhưng rồi ông lấy làm thất vọng vì không ai chịu uống thử thứ nước màu nâu đen mới mẻ nầy, họ cho đó là thuốc chứ không phải nước giải khát. Bất ngờ một nhân viên quán rượu nhầm lẫn pha Coca-Cola với nước soda thay vì nước lạnh, nó trở thành rất ngon miệng, trở nên một thứ nước giải khát nhiều người ưa chuộng. Năm mươi năm sau sản phẩm nầy trở thành một biểu tượng của nước Mỹ, đến nỗi năm 1985 công ty có thay đổi công thức pha chế một chút, dân chúng đã biểu tình phản đối, ban giám đốc phải cho dùng lại công thức nguyên thủy.

Thế giới ngày nay có 33 nhãn hiệu nước giải khát nổi tiếng, trong đó 15 nhãn hiệu của Coca-Cola. Nó có mặt trên tất cả các châu lục với 73.000 công nhân. Hằng năm số tiền lương được trả ra là 4 tỉ dollars.







Tuesday, 16 April 2024

TIỀN ÂM PHỦ

 

TIỀN ÂM PHỦ

Tết Nguyên đán 2022, tất cả sinh viên gốc châu Á của viện đại học Toronto (Cacnada) đều nhận được một bao lì xì do nhà trường tặng. Ai nấy đều vui mừng vì dù đi học xa nhà vẫn được Ban Giám đốc nhà trường ưu ái nhân dịp năm mới. Nhưng khi mở phong bì ra, mọi người đều sững sờ vì trong đó không phải là tiền thật, mà chỉ là một ít tiền âm phủ!

Tiền âm phủ là loại tiền giả, chỉ xử dụng trong những dịp cúng kiến hay tưởng nhớ người đã chết. Việc đem loại tiền nầy tặng cho người sống mang ý nghĩa xấu và rất xúc phạm. Các sinh viên liền cùng nhau đưa ra bản kiến nghị lên Ban Giám đốc đại học xin mở cuộc điều tra và yêu cầu lời xin lỗi chính thức, vì cho rằng đây là hành động mang tính chất kỳ thị.

Nhà trường chấp nhận kiến nghị và đưa ra lời xin lỗi, nhưng họ vẫn chống chế rằng do sự khác biệt văn hóa và họ làm như vậy chỉ với mục đích đem lại nụ cười cho các sinh viên Á châu xa nhà trong những ngày cuối năm.

Tưởng rằng việc nầy chỉ xảy ra vì người Tây phương không hiểu văn hóa Á đông. Nhưng trên tờ báo Gia Đình Xã Hội tháng 2 năm 2023 ở Việt Nam đăng mẫu tin có một chị nhân viên ở Hà-nội đã mang hàng xấp tiền âm phủ đến mừng tuổi đồng nghiệp. Mấy trăm tờ đô-la Mỹ đẹp, mới tinh được chị phân phối cho các bạn làm chung. Những người trẻ ham vui nhận lấy, nhưng người lớn tuổi lo sợ tránh xa. Cuối cùng ai cũng ái ngại nên đem đi đốt hết để gọi là tránh xui.

Đem tiền âm phủ tặng cho người sống có lẽ là món quà ít ai nghĩ tới. Thế mà chuyện không tưởng đó vẫn xảy ra. Nhưng suy cho cùng, có biết bao lần chúng ta vẫn từng làm như vậy. Chúng ta trao cho nhau những lời nói, những cái ôm, những nụ hôn, bề ngoài thì rất đẹp, nhưng phía sau là âm mưu bức hại, làm tổn thương cho nhau. Người Trung Hoa có câu thành ngữ ‘Tiếu Lý Tàng Đao’, nghĩa là phía sau nụ cười tiềm ẩn một con dao. Trong cộng đồng giáo hữu Cơ-đốc gọi đó là ‘Nụ hôn của Giu-đa’, còn trong truyện Kiều thi hào Nguyễn Du diễn tả: ‘Bề ngoài thơn thớt nói cười, Mà trong nham hiểm giết người không dao’. Tất cả chỉ để nhắc nhở đừng trao cho nhau những đau buồn trong cuộc sống vốn đã rất nhiều cay đắng, cũng như đừng tặng những đồng tiền âm phủ trong dịp đầu năm mới vậy.





 

Monday, 8 April 2024

BÀN TAY VÀNG - MIDAS TOUCH

 

BÀN TAY VÀNG – MIDAS TOUCH

Nếu được ban một phép mầu, bất cứ vật nào bàn tay chạm đến đều biến thành vàng. Bạn có thích không?

Chuyện thần thoại Hi-lạp kể một vị vua rất thông minh, tên là Midas. Vua sống trong cung điện lộng lẫy, tự cho mình hiểu biết hơn hết thảy mọi người, những quyết định của mình là tuyệt luân không ai sánh được. Về mặt tín ngưỡng, vua Midas vô cùng tôn kính vị thần rượu Dionysos. Ngoài việc tôn thờ, vua thường đem dâng những của lễ tốt nhất cho vị thần mà mình hằng ngưỡng mộ.

Một hôm, để đáp lại mối chân tình của Midas, thần Dionysos nói với vua rằng: ‘Ta rất hài lòng với ngươi, ta sẽ thỏa mãn bất cứ điều ước ao của ngươi. Vậy thì ngươi muốn nhận được điều gì?’. Midas mỉm cười trả lời: ‘Con muốn tất cả những gì tay con chạm đến đều biến thành vàng’. Dionysos tỏ vẻ ái ngại một chút rồi nói: ‘Lẽ ra con có thể chọn điều tốt hơn, nhưng không sao, mong muốn của con sẽ được thực hiện’.

Midas mừng rỡ vô cùng. Dọc đường hồi cung, vua muốn kiểm chứng, liền bảo dừng xe, bẻ một nhánh cây bên vệ đường, nó liền tỏa ra tia sáng lấp lánh vì đã biến thành vàng. Vua lượm hòn đá, chạm vào một cục đất, cánh cửa, bức màng…tất cả đều trở nên cứng rắn của một thứ vàng nguyên chất.

Để ăn mừng, nhà vua ra lệnh tổ chức những buổi đại yến linh đình. Nhưng khi cầm lên một miếng bánh, một lát thịt hay một ly rượu, tất cả đều lóng lánh, khô cứng. Cao lương, mỹ vị ê hề mà bụng thì đói meo. Vua bảo tôi tớ gắp thức ăn cho mình, khi chạm đến môi, tất cả không còn nguyên vẹn nữa. Điều đau đớn nhất là khi nàng công chúa chạy đến mừng rỡ ôn chầm cha của mình, vua vừa chạm đến, cô bé đã biến thành vàng. Midas kinh hoàng, tất cả xung quanh như bị bao vây bởi thứ kim loại quý báu mà không thể nuôi sống bản thân, không đem lại một niềm thỏa mãn, hạnh phúc.

Quá sợ hãi nhà vua ra lệnh thắng xe đưa mình đến dưới chân thần Dionysos. Vừa đến nơi, vua sụp lạy: ‘Thần kính mến, xin hãy tha thứ cho con vì đã trót dại ao ước một điều ngu xuẩn’. Dionysos thở dài khuyên nhủ: ‘Con hãy lội xuống dòng sông Pactole, tắm gội sạch những sai lầm của mình, rồi con sẽ trở lại bình thường’. Khi Midas bước lên, bãi cát của dòng Pactole biến thành vàng óng, nhưng tâm hồn được giải thoát vẹn toàn. Vua thấy mình thanh thản, hài lòng với những gì mình có và nhận ra rằng còn nhiều điều quý báu hơn thứ kim loại mà thế nhân gọi là vàng ròng.








Sunday, 7 April 2024

NHỮNG QUỐC GIA HẠNH PHÚC NHẤT 2024

 

NHỮNG QUỐC GIA HẠNH PHÚC NHẤT THẾ GIỚI

Hôm 20/3/2024, nhân ngày Quốc Tế Hạnh Phúc, cơ quan Liên Hiệp Quốc đã đưa ra một bản báo cáo những quốc gia hạnh phúc trên thế giới. Trong số 143 nước, Phần Lan (Finland) đứng đầu suốt 7 năm liên tiếp và Afghanistan đứng ở cuối cùng.

Bảng xếp hạng dựa trên những đánh giá của mỗi công dân về mức độ hài lòng trong cuộc sống, những hổ trợ của xã hội, lợi tức trung bình, tuổi thọ khoẻ mạnh, lòng quãng đại của dân chúng và mức độ tham nhũng.

Điều đáng để ý năm nay, là các quốc gia hùng cường lại không nằm trong danh sách đầu bảng, như Mỹ vuột khỏi ’top 20’, đứng ở vị trí 23, Đức ở số 24, đa số các hạng cao đều dành cho các nước ở tây Âu. Người Việt ở Úc lấy làm tự hào vì xứ Kangaroo đứng vào ’top ten’ hạnh phúc thế giới. Riêng Việt Nam thì sắp hạng 54, tăng 11 hạng so với năm 2023.

Người ta không ngạc nhiên suốt 7 năm liền quốc gia Phần Lan được xếp hạng cao nhất hạnh phúc. Ở đây người dân hòa đồng với thiên nhiên, cân bằng giữa công việc và cuộc sống. Họ quan niệm nhẹ nhàng với sự thành công. Dân chúng đặt niềm tin vào chính phủ, mọi người đều hưởng giáo dục, chăm sóc sức khỏe miễn phí. Họ tràn ngập cảm giác an toàn, tin cậy và tự do.

Sau đây là danh sách 10 quốc gia có chỉ số hạnh phúc cao nhất trong năm 2024:

1. Phần Lan (Finland)

2. Đan Mạch (Denmark)

3. Iceland

4. Thuỵ Điển (Sweden)

5. Do Thái (Israel)

6. Hà Lan (Netherland)

7. Na Uy (Norway)

8. Lục Xâm Bảo (Luxembourg)

9. Thuỵ Sĩ (Switzerland)

10. Úc (Australia)

Thử hỏi sống trong một quốc gia đạt chỉ số hạnh phúc cao mà riêng mình có thực sự hạnh phúc không?