Ngày nay du khách đến Do-thái có thể đi xem ngọn đồi Gô-gô-tha nằm ở vùng ngoại thành Giê-ru-sa-lem cổ. Đứng dưới triền giốc, nhìn lên Gô-gô-tha, ta có thể hình dung ngọn đồi giống như một chiếc sọ người, nên Gô-gô-tha còn có tên là đồi Sọ.
Gô-gô-tha trở thành một địa danh quen thuộc khi người La-mã đóng đinh Cứu Chúa Giê-xu trên cây thập tự tại giữa đỉnh đồi cùng với hai tên trộm cướp. Sau hai ngàn năm, trở lại ngọn đồi nổi tiếng đó, ta vẫn chỉ thấy một khung cảnh hoang sơ, rờn rợn của một nơi giành riêng cho việc xử tử những tội nhân hình sự. Giết chết những người mang tội trộm cướp, giết người, chống đối chính quyền…bằng cách đóng đinh trên cây thập tự là lối hình phạt dã man nhất mà người La-mã đã nghĩ ra. Hình phạt nầy chỉ giành riêng cho giới tội phạm của những dân tộc sống dưới ách thống trị. Những ai có quyền công dân La-mã dù có phạm tội rất trọng cũng không phải chịu hình phạt khủng khiếp nầy.
Chết trên thập hình là một cái chết kinh hoàng nhất. Tội nhân bị lõa lồ. Hai cổ tay và hai bàn chân bị đóng đinh vào thập tự. Dưới cái nắng gay gắt của miền nhiệt đới, cả cơ thể bị ghì xuống, toàn thân sưng vù lên, cái chết đến từ từ trong nỗi đau đớn cùng tột. Tội nhân lúc đầu chửi mắng những kẻ đóng đinh mình, sau đó là than vãn, rên siết. Nhiều giờ đồng hồ chịu đựng, họ ngất lịm trong cái đói, cái khát để đi vào cõi chết bi ai. Thật là một cách xử tử làm cho mọi người khiếp sợ! Chẳng những người chết đau đớn, mà gia đình thân nhân rất lấy làm xấu hổ. Nhiều tội phạm không ai muốn nhìn nhận, đã bị vùi thây xung quanh ngọn đồi Gô-gô-tha hoang lạnh. Hiểu như thế, ta mới kinh ngạc tận tâm khảm rằng tại sao Đức Chúa Trời lại để cho Con Một Ngài, Đấng vô tội, lại chịu chết trên cây hình chữ thập. Hiểu như thế, ta mới lầy làm lạ lùng rằng sau hai ngàn năm, đa số dân tộc Ý-đại-lợi, chính là con cháu của người La-mã thuở xưa -những kẻ đã nghĩ ra hình phạt xấu xa nhất- lại là những người Công giáo thuần thành, luôn hãnh diện đeo trên mình hình cây thập tự! Cái chết kỳ diệu của Chiên Con đã hoán đổi toàn bộ ý nghĩa của một thứ hình phạt dã man!
Cảm xúc sâu đậm nhất khi nhìn lên đồi Gô-gô-tha, là bạn dường như nghe lại tiếng thì thầm bên tai “Khi Ta đã được treo lên khỏi mặt đất, Ta sẽ khiến mọi người đến cùng Ta” (Giăng 12:32). Viết lại câu Thánh Kinh nầy, tác giả thấy như có một giòng điện chạy khắp châu thân. Rung động đến tận cùng tâm khảm. Câu chuyện đã hơn hai ngàn năm mà tưởng chừng đang xảy ra trước mắt. Vâng, bạn sẽ thấy lần đầu tiên tại Gô-gô-tha có lời cầu nguyện thống thiết cho những kẻ đã đóng đinh mình (Luca 23:33-34)). Bạn sẽ thấy lần đầu tiên có tiếng nói thân tình của một hiếu tử trao mẹ mình lại trong sự chăm sóc của người bạn chí thân (Giăng 19:26-27). Bạn sẽ lần đầu tiên thấy một đại tội nhân hoán cải và tức khắc được tha thứ (Luca 23:42)). Và Bạn sẽ chứng kiến lần đầu tiên cõi thiên đàng phước hạnh xuất hiện giữa chốn tử hình hung bạo nhất trần gian (Luca23:43)). Đó chính là những lý do mà thập tự giá, đồi Gô-gô-tha không còn là mối kinh hãi nữa! Đó chính là lý do mà biểu tượng xấu xí nhất, ghê rợn nhất đã và đang trở thành tâm điểm chinh phục hàng triệu triệu tâm hồn tan vỡ và dẫn đưa họ vào cõi phước hạnh, an bình!
“Khi các ngươi treo Con Người lên, bấy giờ sẽ biết Ta là ai” (Giăng 8:28).
No comments:
Post a Comment