Nhà bác học Albert Einstein đã nói: “Tôn giáo của tôi
là hạ mình chiêm ngưỡng Đấng tối cao vô thượng lại bày tỏ chính mình Ngài qua
những chi tiết nhỏ nhặt, tầm thường”. Nhìn xem vũ trụ bao la, hiểu biết sự vận
hành kỳ diệu của thái dương hệ, khám phá bí mật những tinh thể li ti để nhận thức
Đấng Tạo Hóa quyền năng là khởi điểm cho một niềm tin.
Nhưng đó chưa phải là đức tin mà Thiên Chúa mong muốn.
Thánh Kinh dạy rằng điều Ngài thật sự tìm kiếm nơi con người là biết quay đầu
trở lại với mối tương giao thiên thượng. Và con đường duy nhất đã vạch sẵn là tiếp nhận Con Ngài làm Cứu Chúa. “Hễ ai nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền
phép để trở nên con cái Đức Chúa Trời” (Giằng 1:12). Vì vậy, tin là tiếp nhận.
Bạn xưng mình thuộc về Ngài khi tiếp nhận ơn cứu rỗi qua Cứu Chúa Giê-xu.
Tuyệt đỉnh của đức tin là sự phó thác. Hiểu biết Chúa
bằng lý trí là bước khời đầu. Mời Chúa vào lòng là một phước hạnh vĩnh cữu.
Nhưng phó thác đời sống trong tay quyền năng của Ngài mới thật sự là kinh nghiệm
diệu kỳ. Bây giờ Ngài là Chủ, là Chúa, là Đấng Tể Trị. Trong một đoạn văn đầy cảm
xúc, sứ đồ Phao-lô chia xẻ: “Tôi đã bị
đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống
nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi. Nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là sống
trong đức tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình
Ngài vì tôi” (Ga-la-ti 2:20).
Chưa hề có người nào hối tiếc vì phó thác đời mình cho
vị Hoa Tiêu vĩ đại và đầy lòng nhân ái!
No comments:
Post a Comment