Ngày nọ có một người đàn ông đến quỳ
dưới chân vị thiền sư đạo hạnh và nói: “Thưa thầy, nghe thầy giảng về sự bố thí,
con cảm động quá, nhưng con là một người khốn khổ, nghèo đói, không biết lấy gì
để ban cho”. Vị thiền sư trả lời: “Không hẳn là như vậy đâu con. Một người dù không
có tiền của vẫn có thể cho người khác bảy thứ:
1. Ban cho bằng vẻ mặt: Ngươi có thể
cho người khác vẻ mặt tươi cười niềm nở.
2. Ban cho bằng lời nói: Ngươi có thể
cho người xung quanh những lời cổ vũ khích lệ, lời an ủi, khen ngợi, lời khiêm
tốn và lời ấm áp.
3. Ban cho bằng tấm lòng: Hãy mở rộng
tấm lòng, đối xử chân thành với anh chị em.
4. Ban cho bằng ánh mắt: Hãy dùng ánh
mắt thiện ý để nhìn thiên hạ.
5. Ban cho bằng hành động: Dành thời
giờ, công khó để giúp đỡ tha nhân.
6. Ban cho bằng chỗ ngồi: Khi đi xe hay
thuyền, có thể đem chỗ ngồi của mình tặng cho người mệt mỏi, già yếu.
7. Ban cho bằng nơi ở: Sẵn lòng đem
phòng trống cho người lạc bước nghỉ ngơi.”
Vị thiền sư khả kính kết luận: “Vô luận
là ai, chỉ cần nuôi dưỡng bảy thói quen nầy, cuộc đời người ấy sẽ rất mãn
nguyện. Đừng tưởng rằng bỏ ra tiền của mới là cách bố thí. Kỳ thực trong cuộc
sống hằng ngày, hết thảy mọi việc ta làm với cái tâm rộng lượng, chính là ta đã
thi hành việc ban cho. Đó chính là bí quyết của an lành, hạnh phúc”.
Chúa Cứu Thế đã từng phán: “Ban
cho thì có phước hơn là nhận lãnh” (Công Vụ 20:35). Trong Bài Giảng
Trên Núi, Ngài còn dạy dỗ một cách chi tiết hơn: “Hãy cẩn thận, đừng phô trương các việc từ thiện của mình, vì như thế
các con sẽ mất phần thưởng của Cha các con trên trời. Nhưng khi tay phải các con cứu tế, đừng để tay trái biết,
nên giữ cho kín đáo. Cha các con là Đấng biết mọi việc kín đáo sẽ thưởng cho
các con”. (Ma-thi-ơ 6:1,3,4 BDY).
No comments:
Post a Comment