Eric
Weiner là tác giả và là nhà du hành nhiều nơi trên thế giới. Ông kể lại một câu
chuyện thú vị rằng ông thường mang theo một bí mật “thầm kín” của đời mình, là
nỗi sợ hãi bệnh tật và cái chết đeo đẳng, dù bác sĩ cho biết ông chẳng có bệnh
gì cả.
Trong
một cuộc chuyện trò, ông đem nỗi lo sợ đó chia xẻ với một người dân Bhutan tên
là Karma Ura và nhận được một lời khuyên kỳ lạ. Karma Ura nói: “Anh nên nghĩ về
cái chết ít nhất một lần trong ngày, mỗi lần 5 phút”. Mới đầu Eric Weiner không
hiểu nổi, tại sao người ta lại phải tập sống với nỗi sợ hãi của mình “5 phút
mỗi ngày” thay vì phải cố quên đi chuyện đau buồn đó. Nhưng rồi ông kể lại: “Bằng
cách tập nghĩ về cái chết đều đặn mỗi ngày như lời khuyên của Ura, tôi cảm thấy
thanh thản hơn nhiều trong thời gian lưu lại đất nước nầy. Người Bhutan cũng
làm điều tương tự. Việc nghĩ đến cái chết có thể là kỳ cục, là bi quan với
những dân tộc khác, nhưng được xem là bình thường với người dân ở xứ sở hạnh
phúc nầy”.
Người
ta nói dân Bhutan không sợ chết. Mỗi người dân bản xứ thường nghĩ đến cái chết
ít nhất 5 lần mỗi ngày. Là một quốc gia nhỏ nằm ở vùng có địa thế khắc nghiệt,
họ tin rằng tử thần “chăm sóc” họ kỹ hơn bất kỳ một dân tộc nào khác. Cái chết
có thể đến với họ trong một đêm giông tố. Họ có thể đối diện bất thần trước
những con gấu hung hăng. Họ có thể ăn nhằm nấm độc hay bị lạnh cóng giữa bão
tuyết mùa đông. Và như thế họ không coi phiền muộn là một căn bệnh cần phải
dùng đến thuốc an thần, nhưng chấp nhận và xem như một phần phải có trong cuộc
sống. Bởi tinh thần lạc quan đó mà Bhutan được mệnh danh là quốc gia hạnh phúc
nhất thế giới.
Vào
năm 2007, hai nhà tâm lý DeWall và Baumesiter của đại học Kentucky đã nghiên
cứu và đưa đến kết luận tương tự: Cái chết trên thực tế là một nỗi đe dọa tinh thần,
nhưng nếu chúng ta bình thản đón nhận nó thì tâm trí sẽ tự động tìm đến những
suy nghĩ tích cực.
Người Cơ-đốc còn có một lý do chánh đáng để không sợ
tử thần. Sứ đồ Phao-lô đã viết: “Nầy
sự chết, chiến thắng của mầy đâu rồi?
Nầy sự chết, nọc độc của mầy đâu rồi? Nọc độc của sự chết là
tội lỗi, và quyền lực của tội lỗi là luật pháp.Nhưng cảm tạ Thượng Đế!
Ngài đã cho chúng ta chiến thắng qua Chúa Giê-xu, Đấng Cứu Thế của chúng ta”. (I
Cô-rinh-tô 15:55-57).
No comments:
Post a Comment