Đến tuổi về hưu, một số người cho mình đã
“già”. Và vì bởi tâm trạng đó có khi chúng ta tự cảm thấy mình vô dụng. Nhưng
xin hãy nghĩ lại: bởi vì cao tuổi khác với già!
*
Trong khi người cao tuổi chơi thể thao, khám phá, đi du lịch; thì người già chỉ
thích nghỉ ngơi.
*
Trong khi người cao tuổi có tình yêu để cho đi, thì người già lại tích lũy lòng
ganh tỵ và hờn giận.
*
Trong khi người cao tuổi có những dự tính cho tương lai của mình, thì người già
luôn luyến tiếc quá khứ.
*
Trong quyển nhật ký của người cao tuổi gồm toàn là những “ngày mai”, thì quyển nhật ký của
người già chất chứa những “ngày hôm
qua”.
*
Trong khi người cao tuổi thích những ngày sẽ tới, thì người già đau buồn với
tháng ngày ít ỏi còn lại của mình.
Có
thể chúng ta cao tuổi, nhưng chúng ta không muốn già, bởi chúng ta có lắm tình
yêu để cho đi, lắm dự tính để thực hiện, lắm thứ để làm! Người cao tuổi còn có
kế hoạch cho tương lai, có tình yêu nồng nàn sẵn sàng ban tặng.
Thánh
Kinh cho chúng ta một bài học quý giá từ một người cao tuổi nhưng thể chất và
tâm hồn luôn sung mãn, sống động. Ở tuổi 85, ông đã tình nguyện làm một viên
tướng chỉ huy để đối đầu với đoàn quân khổng lồ, tinh nhuệ đang trấn giữ thành
quách kiên cố trên đỉnh núi Hô-rếp. Bởi lòng nương cậy nơi sức mạnh quyền năng
của Thiên Chúa, ông đã chiến thắng kẻ thù, đem lại an bình cho dân tộc. Viên
đại tướng oai dũng đó chính là Ca-lép, người đã sống suốt quãng đời cho sự tồn
vong của đất nước. Ông nói: “Ngày nay tôi được 85 tuổi, vẫn còn mạnh
khỏe, còn sức đặng đi đánh giặc hoặc vào ra. Vậy hãy cho tôi núi nầy. Đức
Giê-hô-va sẽ ở cùng tôi, và tôi sẽ đuổi chúng nó đi như Ngài đã phán”
(Giô-suê 14:10-12)
No comments:
Post a Comment