Tuesday, 5 September 2017

CĂN BỊNH ĐÁNG SỢ CỦA THỜI ĐẠI

Năm 2014, tổ chức Y-tế Thế-giới (WHO) cho công bố một bản báo cáo rằng trung bình cứ 40 giây đồng hồ có một người tự tử trên thế giới. Số người chết vì tự tử cao hơn nạn nhân của chiến tranh và thảm họa thiên nhiên hằng năm cộng lại. Đây là báo cáo đầu tiên của tổ chức nầy sau khi thu thập dữ kiện từ 172 quốc gia trên thế giới.
Mỗi năm có chừng 800.000 người tự kết liễu đời mình, cao nhất từ các nước Trung-đông, Âu-châu và Á-châu. Trong số nầy có tới 25 phần trăm ở những khu vực giàu có. Nguyên nhân chính gia tăng số người tự tử là do sự “cô đơn trong xã hội hiện đại”. Nhiều người đối mặt hằng ngày với nhiều áp lực trong đời sống và không biết chia xẻ với ai, nên muốn tìm đến cái chết như một phương cách giải thoát cho bản thân mình.
Số liệu cho thấy có tới 1/3 người Mỹ và 18% người Anh cảm thấy lẻ loi một mình. Đến nỗi người ta đặt tên là “đại dịch cô đơn”, mỗi ngày nó càng trở nên nguy hiểm và lấy đi mạng sống nhiều người. Điều đáng chú ý là xã hội càng phát triển, khoa học càng tiến bộ, con người lại càng cảm thấy lẻ loi. Ngay trong nội tâm của mỗi người đều mang tâm trạng bị áp lực phải đẹp hơn, giỏi hơn, làm ra tiền nhiều hơn. Sự phát triển chóng mặt của internet, của những trang mạng xã hội như facebook, twitter tưởng sẽ làm nhân loại hạnh phúc hơn, gần gũi hơn, mà thật ra chỉ làm tăng thêm sự lạc lỏng, u buồn. Ở Hàn quốc, nơi được xem là “thiên đàng internet” đã cho thấy những người nghiện chơi game online đã chịu tổn thương tâm lý và chạy trốn xã hội, tìm quên chính mình trong những trò chơi ảo giác.
Thời đại nầy người ta đánh mất điều gì? Trò chuyện và lắng nghe. Ngay giữa phố xá đông người, mà tưởng chừng không biết mình sẽ trò chuyện cùng ai, và có ai chịu lắng nghe nỗi cô đơn buồn chán của mình chăng?

Ước gì nhân loại lần mở từng trang Thánh Kinh, họ sẽ bắt gặp trong đó niềm cảm thông, trìu mến. Và họ sẽ tiếp nhận lời hứa quý báu của Chúa Cứu Thế trước khi về trời, rằng: “Ta không để cho các con mồ côi đâu. Ta sẽ đến cùng các con”. Lời hứa đó dường như văng vẳng bên tai, chính là lời phán của Đấng Toàn Năng cho dân sự Ngài: “Ta sẽ yên ủi các ngươi như mẹ yên ủi con” (Giăng 14:18; Ê-sai 66:13).

No comments:

Post a Comment