Suốt thế kỷ 20, hai nước Hi-lạp và Thổ-nhĩ-kỳ
ở sát cạnh nhau nhưng có mối thù không đội trời chung. Mỗi khi nói đến người Thổ,
dân chúng Hi-lạp khinh bỉ, gọi là những “tên trộm cướp và hiếp dâm”. Riêng người
Thổ cũng xem thường dòng dõi Hi-lạp. Hằng năm họ làm lễ ăn mừng chiến thắng thường
diễn màn kịch đâm lính Hi-lạp, dìm xác xuống biển và dày xéo lên lá cờ Hi-lạp.
Nhưng rồi vào năm 1999, một trận động đất dữ
dội, tàn phá thành phố Istanbul của Thổ-nhĩ-kỳ. Bất thần chính phủ Hi-lạp đã
làm một nghĩa cử hào hiệp, là nước đầu tiên gửi toán cấp cứu đến giúp nạn nhân
và tổ chức quyên góp tiền bạc cho những người Thổ kém may mắn. Có một người
Hi-lạp đã gọi đến đại sứ quán tình nguyện hiến tặng trái thận cho người nào cần
đến. Chiếc cầu vòng nhiều màu sắc của tình người lại chiếu rọi trên bầu trời giữa
cơn giông bão.
Chỉ một tháng sau, đến lượt thành phố Athen của
Hi-lạp bị động đất dập nát. Đến phiên Thổ-nhĩ-kỳ đáp lại bằng tất cả sự cảm
thông, hào hiệp như cách người Hi-lạp đã dành cho họ. Giữa lúc hàn gắn vết
thương thiên tai, hai chính phủ cũng đã đồng ý ngồi xuống hàn gắn lại những rạn
nứt, thù hận giữa hai quốc gia. Sau 25 năm đối nghịch, bây giờ tàu bè Hi-lạp lại
cập bến Thổ-nhĩ-kỳ để tái lập giao thương. Người Thổ cũng bãi bỏ lễ kỷ niệm chiến
thắng hằng năm với màn đâm chém chiến binh Hi-lạp. Động đất, tai họa làm mất
mát, khổ đau nhưng cũng có thể phá đổ bức tường thù hận. Giữa hoàn cảnh bi đát,
những nốt nhạc nhân ái bỗng bật lên giai điệu tình người.
Khi người khác gặp chuyện không may, tai nạn
hay đau buồn, Bạn có thể chọn một trong ba thái độ. Bạn có thể dửng dưng, xem
như chuyện đó không dính dáng gì đến mình. Bạn cũng có thể mỉm cười mãn nguyện
khi thấy kẻ mình ghét bỏ gặp cơn nguy biến. Hoặc Bạn nhân dịp nầy mà bày tỏ cảm
thông, chia xẻ tình người, nhất là thể hiện tình yêu Cơ-đốc.
“Hãy vui với kẻ vui, khóc với kẻ khóc” (Rô-ma
12:15) là châm ngôn tuyệt vời, là mẫu mực thiên thượng mà người theo Chúa ghi
khắc trong tâm. Hãy rót vào tai những ai đang trong cơn bỉ cực lời yêu thương
trìu mến: “Bạn tôi ơi, đừng tuyệt vọng!”
No comments:
Post a Comment