Tuesday, 29 October 2013

TỰ DO


Thứ Tư ngày 28 tháng 8, 2013 là ngày kỷ niệm 50 năm bài diễn văn bất hủ “Tôi Có Một Giấc Mơ” của Mục Sư Martin Luther King. Bài diễn văn đọc vào ngày 28 tháng 8 năm 1963 được đánh giá là vĩ đại nhất trong lịch sử và xuất sắc nhất của thế kỷ 20. Nó mở ra một kỷ nguyên mới cho những người Mỹ da đen gốc Phi Châu.
Cuối cùng, Martin Luther King đã nói: ‘Chúng ta để tự do được tung cánh bay xa. Chúng ta hãy để tự do vang lên từ mọi làng, từ mọi xóm, từ mọi tiểu bang và mọi thành phố. Chúng ta có thể làm ngày ấy đến nhanh khi mọi con cái Chúa, người da đen và người da trắng, người Do Thái và người ngoại bang, người Tin Lành và người Công Giáo, nắm tay nhau cùng hát lời thánh ca:
Cuối cùng đã có tự do!                                     
Cuối cùng đã có tự do!
Tạ ơn Thiên Chúa toàn năng, cuối cùng chúng con đã có tự do!’
Thoát khỏi xiềng xích nô lệ là ao ước ngàn đời của mọi chủng tộc. Nhưng vượt lên sự giam cầm của thể xác, con người cần được tự do tâm linh, tự do khỏi gông cùm tội lỗi. Hãy cảm tạ Chúa, vì “Chúa Cứu Thế đã giải phóng chúng ta, cho chúng ta được tự do…Như thế, chúng ta không còn làm nô lệ nữa, nhưng làm con Thượng Đế” (Ga-la-ti 5:1; 4:7 BDY).

Thursday, 24 October 2013

CẢM ƠN THỦ TƯỚNG TONY!


Tiểu bang New South Wales đang trải qua một trận cháy rừng rất lớn. Nhân viên chữa lửa từ khắp nước tụ tập về đây. Và rất nhiều thường dân gia nhập vào đội binh tình nguyện, góp phần dập tắt cơn giận của thần hỏa. Trong đó có thủ tướng Tony Abbott!
Suốt đêm thứ Bảy 19 đến sáng Chúa Nhật 20 tháng 10 vừa qua, thủ tướng Tony đã thức suốt 14 tiếng đồng hồ, cùng chung vai trong công tác khẩn cấp ở tại vùng Blue Mountain, miền tây thành phố Sydney. Nhiều người tỏ ra quan tâm đến sự an nguy của vị lãnh đạo, nhưng cũng không thiếu những người cho rằng ông Abbott chẳng qua chỉ dùng cơ hội nầy để lấy lòng dân chúng mà thôi. Họ quên mất rằng, Tony Abbott đã là nhân viên chữa lửa tình nguyện từ năm 2001! Từ đó đến nay ông luôn thường xuyên góp một phần lớn trong những khi nước Úc bị hỏa hoạn. Vị chỉ huy trưởng Trent Dowling phát biểu:’Mỗi khi khoác vào bộ đồng phục chữa lửa, tất cả mọi người sẽ như nhau, dù bạn là một thợ sửa ống nước, một học sinh, một người thất nghiệp, hay là một vị thủ tướng!’.
Trong thời gian tranh cử, Tony Abbott từng hứa hẹn rằng ông sẽ tiếp tục những công tác cộng đồng như chữa lửa hay cứu nạn. Ông xứng đáng nhận một lời cảm ơn từ dân chúng, nhất là nêu tấm gương khi đất nước gặp thiên tai: mọi người nên sẵn sàng giúp đỡ lẫn nhau!
Lời Chúa dạy: “Chớ mệt nhọc về sự làm lành, vì nếu chúng ta không trễ nải, thì đến kỳ chúng ta sẽ gặt. Vậy, đang lúc có dịp tiện, hãy làm điều thiện cho mọi người, nhất là cho anh em chúng ta trong đức tin.” (Ga-la-ti 6:9-10)

Friday, 18 October 2013

“CÓ THỰC MỚI VỰC ĐƯỢC ĐẠO”


“Có thực mới vực được đạo” là một câu ngạn ngữ quen thuộc trong văn hóa người Việt. Chữ “thực” ở đây thường được hiểu là “ăn”. Nghĩa thông thường của câu nầy là: khi con người no ấm, đầy đủ rồi mới bàn đến chuyện đạo đức, chuyện linh hồn, chuyện tôn giáo.
Một văn sĩ đã viết “dân tộc Việt Nam hình như có một ám ảnh lớn: Ăn”. Nhà khảo cứu Trần Văn Khê thì viết: “Người Việt thường để chữ “ăn” trước nhiều động từ khác: ăn mặc, ăn nói, ăn nhậu, ăn chơi, ăn thua, ăn cắp, ăn trộm, ăn mày, ăn gian, ăn hại, ăn chịu, ăn vạ v.v.”. Người Tây phương cũng có một câu tương tự “First life, then philosophize”.
Nhưng có lẽ còn một ý nghĩa khác của chữ “thực” mà ông cha truyền dạy qua câu ngạn ngữ nầy mà chúng ta ít để ý đến, là trung thực, là sự thật, là chân lý. Chỉ có sự chân thực mới dẫn con người đến đạo lý. Hay nói cách khác, tôn giáo phải đặt nền móng trên sự thật. Đạo không phải chỉ là một tổ chức huyền bí mà là “con đường” dẫn chúng sinh đến sự cứu rỗi linh hồn. Đạo hướng tâm linh nhân loại trở về với nguồn cội, nơi Đấng Tạo Hóa chí tôn. Đạo phải là “thực”, phải là lẽ thật.
Chúa Giê-xu tuyên phán: “Ta là Đường Đi, Lẽ Thật, và Sự Sống. Chẳng bởi Ta thì không ai được đến cùng Cha” (Giăng 14:6). Ngài chính là Đạo, là Chân Lý, là Nguồn Sống. Sứ đồ  Giăng minh định: Đức Chúa Trời là sự sáng, trong Ngài chẳng có sự tối tăm đâu. (I Giăng 1:5). Trải nghiệm nhiều dối gian trong cuộc đời, chúng ta sẽ nhận ra rằng chỉ có sự chân thực mới dắt dẫn ta vào niềm tin toàn vẹn, một hi vọng vững bền nơi Đấng mình yêu mến, tôn thờ. 

Friday, 11 October 2013

KHOAN DUNG


Từ một buổi trưa của tháng Sáu,1964 bị kết án tù chung thân cho đến ngày 11 tháng Giêng 1990 khi bước ra khỏi khám đường để thành một nhà lãnh đạo, Nelson Mandela đã ròng rã 27 năm trong ngục tối với bao nỗi nhục hình, cay đắng.
 Nhưng khi trở thành Tổng Thống  nước Cộng Hòa Nam Phi, Mandela luôn luôn tỏ ra là một con người đầy lòng độ lượng, khoan dung. Rõ nét nhất là đối với những kẻ đã từng làm cho ông đau đớn, khốn khổ.
Sau khi đắc cử, ông đã đến thăm cựu tổng thống da trắng Pieter W. Botha, kẻ thù không đội trời chung, để rồi bị nghe những lời trách mắng đầy hằn học. Ông đáp lại bằng nu cười tha thứ. Khi cựu tổng giám đốc tình báo thời phân biệt chủng tộc Niel Barnard về hưu, Mandela tổ chức một tiệc tiễn đưa trịnh trọng. Hôm đó ông còn mời tướng Willemse (chỉ huy nhà tù, là người đã cho ông cực hình, tra tấn suốt 20 năm) đến tham dự. Sau đó, ông còn mời Percy Yutar, nhà biện lý của chính phủ, kẻ đã cố kết ông án tù chung thân, đi ăn trưa. Ông còn đi xa hơn nữa khi mời cựu giám đốc nhà tù Robben, nơi giam giữ mình suốt 27 năm, làm đại sứ cho Nam Phi tại Áo. Bạn bè phản đối, nhưng Mandela nói: ‘Người can đảm không ngại tha thứ vì mục đích hòa bình’. Thông thường, các tù nhân khi nắm được quyền lực đi tìm những kẻ đã hãm hại mình để trả món nợ oán cừu. Mandela cũng đi tìm, nhưng không phải để kết tội, mà là để hòa giải, dung tha.
Phải chăng tinh thần đó đã đến rất gần với lời vàng ngọc tự ngàn xưa: “Hãy tha thứ nhau, như Đức Chúa Trời đã tha thứ anh em trong Đấng Christ” (Epheso 4:32; Cô 3:13)?

Friday, 4 October 2013

CA HÁT CHỮA BỆNH NGÁY!


Trước đây có cuộc nghiên cứu của Giáo sư Jill Hamilton cho biết việc thường xuyên hát Thánh Ca sẽ rất tốt cho sức khỏe, nhất là các vị cao niên. Hát Thánh Ca làm bớt căng thẳng thần kinh, gia tăng niềm hi vọng và làm vơi những ưu phiền trong đời sống. Phần lớn những người tham gia vào cuộc nghiên cứu đều đồng ý rằng những bài hát ca ngợi Chúa làm sống lại kỷ niệm ấu thơ, hoài niệm về quê hương, tưởng nhớ đến tổ tiên, giúp giảm bớt những căng thẳng trong cuộc sống, thêm nội lực cho tâm hồn. Những ai thường duy trì cuộc sống vận động, thích thể thao, thì khi hát các ca khúc lại càng phát huy tác dụng.
Mới đây trên tạp chí quốc tế chuyên về giải phẩu não còn cho biết việc ca hát còn là một cách chữa bệnh ngáy! Bởi vì khi ta thường xuyên “trổi giọng” sẽ làm cho các bắp thịt ở cổ và hàm gia tăng sức mạnh, nhờ đó mà tật “kéo gỗ giữa đêm” cũng bớt đi rất nhiều. Đây là khám phá của nữ bác sĩ Alise Ojay. Từ khám phá nầy, các giáo sư của trường đại học Exeter đã thực hiện một cuộc nghiên cứu mới. Có khoảng 30 người bị chứng ngáy đã được cho tập hát mỗi ngày trong vòng ba tháng. Tình trạng“cưa gỗ”giảm bớt thấy rõ. Họ kết luận: việc thường xuyên ca hát chẳng những chữa bệnh ngáy mà còn gia tăng phẩm chất của giấc ngủ!
Những điều người ta khám phá và khuyến khích chúng ta thực hành, thì hai ngàn năm trước Sứ đồ Phao-lô đã hết lòng khuyên nhủ cộng đồng giáo hữu tại thành Ê-phê-sô: “Hãy lấy ca vịnh, thơ thánh và bài hát thiêng liêng mà đối đáp cùng nhau, và hết lòng hát mừng ngợi khen Chúa” (Ê-phê-sô 5:19).