Sunday, 9 April 2017

BỮA TIỆC TRONG NHÀ VỆ SINH

Chị là người ở đợ cho một ông chủ rất giàu có. Mỗi ngày xong việc, chị vội vàng về với đứa con trai 5 tuổi trong căn nhà tồi tàn, nghèo khổ. Một hôm, ông chủ tổ chức một bữa tiệc lớnÔng hỏi: Hôm nay chị có thể về muộn hơn không? –Thưa được, có điều con trai tôi còn nhỏ quá, để ở nhà một mình không yên tâm -Vậy chị hãy mang cháu đến nhé!
Trên đường đi làm, chị nói với con: Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm nay. Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết mẹ là một người ở mướn. Khách khứa đến, ai cũng sang trọng, lịch sự. Chị bận tíu tít, nhưng chỉ sợ hình ảnh tồi tàn của nó làm hỏng đi bữa tiệc linh đình của ông chủ. Cuối cùng chị tìm ra một giải pháp: đưa nó vào trong phòng vệ sinh. Đặt hai cái xúc xích vào chiếc đĩa sứ, cố lấy giọng thản nhiên: Đây là phòng dành riêng cho con đó, con  ở yên trong đây, chờ mẹ đón về. Chú bé nhìn căn phòng sạch sẽ, đẹp quá sứcchưa từng thấy. Nó thích thú vô cùng, ăn uống, ê a ca hát.
Giữa chừng, ông chủ nhớ đến đứa con trai của chị ô-sin và hỏi. Chị ấp úng: Dạ, nó chạy ở đâu đó. Ông chủ biết chị có điều dấu diếm, nên lặng lẽ đi tìm. Qua phòng vệ sinh, nghe tiếng trẻ con hát, ông mở cửa và hỏi: Cháu nấp ở đây à? Cháu biết phòng nầy là gì không? Chú bé trả lời: Dạ đây là phòng ông chủ dành riêng cho cháu đêm nay, ông có thể dự tiệc với cháu không?
Ông chủ cố kìm nước mắt, nhẹ nhàng bảo: Con hãy đợi ta nhé. Rồi ông quay lại với dĩa thức ăn. Ông lịch sự gõ cửa bước vào vui vẻ nói: Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời nầy nhé. Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn vừa chuyện trò rả rích.
Năm tháng qua đi. Cậu bé thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội, nhưng nó không bao giờ quên bữa tiệc trong phòng vệ sinh hôm đó. Ông chủ năm xưa đã vô cùng nhân hậu, khiêm nhường, cẩn trọng bảo vệ tình cảm và lòng tự ái của một đứa bé lên năm!

 Suy niệm: “Chúa vốn có bản thể của Thượng Đế, nhưng không tham quyền, là quyền bình đẳng với Thượng Đế. Chúa tình nguyện từ bỏ tất cả, mang thân thể con người, cam chịu thân phận người nô lệ. Chúa xuất hiện như một người khiêm tốn, đi con đường vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự”. (Phi-líp 2:6-7). 

No comments:

Post a Comment