Lu-ca
18:9-14. “Người thâu thuế đứng xa xa, không
dám ngước mắt lên trời, đấm ngực mà rằng: Lạy Đức Chúa Trời, xin thương xót lấy
con, vì con là kẻ có tội”.
Có
dịp mời Bạn đọc lại đoạn Kinh Thánh trên đây một vài lần và suy nghĩ đến hai
người lên đền thờ cầu nguyện. Một người Pha-ri-si quá đủ tiêu chuẩn để có thể mời
đại diện cầu thay cho Hội Thánh và một người thâu thuế có lẽ không xứng đáng bước
vào nhà thờ. Nhưng sau khi cả hai dâng lời cầu nguyện, Đấng có thẩm quyền quyết
định đã cho kẻ tội lỗi được xưng là công bình hơn.
Ai
cũng biết Đức Chúa Trời là Đấng toàn hảo, luôn luôn giữ trọn lời hứa. Nhưng bởi
lòng nghi ngờ, nhiều lúc chính chúng ta xem thường sự thành tín của Ngài. Ma-quỷ
thì thầm bên tai chúng ta rằng: Chúa chỉ nghe và nhậm lời cầu nguyện nếu chúng
ta sống xứng đáng hơn hoặc có cuộc đời toàn hảo hơn. Xin thưa: Nếu bạn chờ đợi
đến khi mình hoàn toàn tốt, có đủ tư cách để cầu nguyện, thì lúc ấy bạn không cần
cầu nguyện nữa!
Sự
cầu nguyện trước mặt Chúa không dựa trên công đức, tiêu chuẩn hay phẩm chất, hoặc
là những lời hoa mỹ từ môi miệng, mà là trông cậy hoàn toàn trên lời hứa bất biến
của Ngài. Người đến quỳ gối dưới ngôi thi ân của Chúa biết rõ rằng mình không xứng
đáng, nhưng tin quyết lời của Ngài rằng: “Ai kêu cầu Danh Chúa thì sẽ được cứu”.
Và bởi biết Ngài là Đấng “hôm qua, ngày nay và cho đến đời đời không hề thay đổi”,
nên mạnh dạn đến cầu khẩn ơn thương xót của Ngài.
Có
người nói: Chúng ta cầu nguyện bởi vì mình không xứng đáng để cầu nguyện! Thật
vậy, những kêu nài của chúng ta được Chúa dủ nghe bởi vì chúng ta bám chặt lấy
ơn thương xót của Chúa và gieo mình vào sự thành tín đời đời của Ngài.
Ma
quỷ sợ nhất khi tội nhân quỳ dưới chơn Chúa cầu khẩn Danh Ngài. Đó là lúc quyền
lực của nó bị rúng động. Đó là lúc ân sủng của Thiên Chúa tuôn trào và sức mạnh
quyền năng Ngài thể hiện. Cho nên, điều quan trọng là Bạn có đủ đức tin, đủ can
đảm hạ mình xuống kêu cầu cùng Đấng thành tín đời đời ngay lúc nầy chăng?
No comments:
Post a Comment