Tuesday, 15 May 2018

TA SẼ CHUNG NHÓM Ở THIÊN HÀ (THÁNH CA 345)


Mục sư Robert Lowry là người chăn bầy cho một Hội Thánh tại thành phố New York. Vào năm 1864 thời tiết tại đó bỗng dưng khắc nghiệt, vừa oi bức vừa ẩm ướt cách khác thường. Và rồi một trận dịch kinh hồn bắt đầu quét ngang thành phố. Ở đô thị đông đúc, hết người nầy đến người khác lần lượt ngã xuống. Người chết càng lúc càng nhiều.
Mục sư Robert Lowry đi thăm từ nhà nầy qua nhà nọ, ủy lạo người bệnh, an ủi gia đình có tang chế. Một câu hỏi nhiều tín đồ nêu lên cứ vương vấn mãi trong tâm hồn ông: Thưa Mục sư, chúng ta sẽ chia tay trước ngưỡng cửa sự chết, liệu rồi đây sẽ còn gặp nhau nữa hay không? Ông chỉ biết an ủi họ rằng dù hạnh phúc bây giờ tan vỡ, nhưng rồi sẽ vẹn toàn ở dòng sông bên ngai Đức Chúa Trời, như lời Thánh Kinh: “Thiên sứ chỉ cho tôi xem sông nước sự sống, trong như lưu ly, từ ngôi Đức Chúa Trời và Chiên Con chảy ra” (Khải Huyền 22:1). Ông cứ nhắc đi nhắc lại mãi lời hứa nầy với hàng trăm gia đình phủ trong màu tang chế, khi người thân và bạn bè lần lượt ra đi.
Vào một buổi chiều nọ, vị Mục sư mệt mỏi trở về phòng khách, trong cái nóng bức kinh hồn và số người chết nhiều vô kể, ông chán nản ngồi vào cây đàn phong cầm để tìm chút lắng đọng bằng âm nhạc, mong có vài phút giải thoát khỏi những cảm xúc đè nặng trong tâm. Ông nhớ đến những đứa trẻ xinh đẹp như thiên thần đã không chịu nổi sự tàn hại của bệnh dịch. Ông nghĩ đến những thanh niên thiếu nữ, đàn ông đàn bà đã nằm xuống trước lưỡi hái tử thần. Và đột nhiên câu hỏi lại trở về: Chúng ta sẽ gặp nhau lại chăng? Giữa sự xâu xé đó, dòng nhạc bỗng trào dâng. Bắt đầu bằng một thắc mắc như có chút ngờ vực, nhưng rồi bởi đức tin mạnh mẽ, câu trả lời thật sinh động và dứt khoát: “Vâng, ta sẽ chung nhóm ở thiên hà!”.
Phải chăng sau nầy họp trên sông vàng. Nơi muôn thiên sứ hay lai vãng?
Sông kia tuôn dòng lưu ly muôn đời. Lưu ra từ ngôi Đức Chúa Trời.
Vâng, ta sẽ chung nhóm ở thiên hà. Là sông đẹp xinh không thể thuật ra.
Sông đây nơi họp của thánh dân muôn đời. Sông tràn từ ngôi Đức Chúa Trời”.
Bài hát đã trở thành một thánh ca bất hủ suốt dòng lịch sử giáo hội gần 200 năm qua.

No comments:

Post a Comment