MÌNH CÓ ĐI VỚI NHAU LÂU ĐÂU!
Trên chuyến xe bus về nhà sau một
ngày làm việc, ở hàng ghế phía trước tôi có một thiếu phụ trung niên, ăn mặc rất
trang nhã, lịch sự. Một bà lớn tuổi, quần áo lôi thôi, tay mang đủ thứ lỉnh kỉnh,
vừa mới bước lên xe miệng còn lẩm bẩm chửi thề ai đó. Bà thấy ghế trống kế bên
người thiếu phụ liền ngồi phịch xuống, cố ý lấn cho rộng, ép chị ta sát vào cửa
sổ để có chỗ những bao thức ăn, giày dép.
Một lúc sau, bà già ngủ gà ngủ gật,
tiếng ngáy của bà ai cũng nghe rõ. Tôi lấy làm bất bình, hỏi chị sao không phản
đối để bảo vệ quyền lợi của mình. Chị mỉm cười trả lời tôi ‘Đâu cần phải cãi cọ
vì những chuyện nhỏ nhoi đó, có đi chung với nhau lâu đâu. Trạm tới tôi sẽ xuống
rồi’. Câu trả lời đơn giản của chị làm tôi cứ suy nghĩ mãi. Những lời đó vô
tình trở thành châm ngôn trong việc cư xử hằng ngày với người thân cận.
‘Những chuyện nhỏ đâu cần phải cãi
cọ. Mình có đi chung với nhau lâu đâu!’. Nếu biết cuộc đời chỉ là bóng câu qua
sổ ‘ba vạn sáu ngàn ngày là mấy, cảnh phù du trông thấy cũng nực cười’ (Cao Ba Quát). Nếu thấy kiếp nhân sinh ‘như hơi nước, hiện ra một chốc rồi lại tan
ngay’ thì bỏ thời giờ cãi cọ, hơn thua những chuyện nhỏ mọn có
ích lợi gì. Có người làm mình tổn hại? Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu!
Có người ức hiếp, bất công với mình? Bình tĩnh, có đi chung với nhau lâu đâu!
Những phiền muộn người ta mang đến, hãy nhớ rằng mình có đi chung với nhau lâu
đâu!
Không ai biết trước chuyến hành
trình cuộc đời của mình sẽ kéo dài đến chừng nào. Mình sẽ xuống ở trạm kế, hay
trạm sau đó? Nhưng rồi chắc chắn tất cả sẽ xuống khỏi chuyến xe của thời gian.
Đi chung với nhau một ngày, một tháng, một năm hay năm mươi năm, rồi cũng sẽ rời
nhau. Cuối cùng thì mình có đi chung với nhau lâu đâu! Thánh Kinh Cơ-đốc chỉ cho chúng ta ba bí
quyết để để có một cuộc đời thảnh thơi, hạnh phúc trong những tháng ngày còn ở chung với nhau: nhân từ, yêu thương và tha thứ. Hạnh
phúc cho riêng mình và hạnh phúc cho tha nhân.
Lê Trần 12/2023
No comments:
Post a Comment