NƠI CẤT GIẤU HẠNH PHÚC
Khoảng một triệu năm về trước, các cấp
lãnh đạo quỷ sa-tăng có một phiên họp khoáng đại với mục đích lập kế hoạch hãm
hại loài người. Con quỷ ngồi ghế chủ tịch tuyên bố: Chúng ta phải giấu một thứ
gì đó mà loài người lấy làm quý giá nhất, để chúng suốt đời cứ mãi khát khao,
cho đến khi nhắm mắt lìa đời vẫn trông mong tìm thấy được.
Sau mấy ngày bàn luận sôi nổi, tất
cả quỷ dữ đều đồng ý rằng bảo vật quý báu nhất của tất cả chúng sinh chính là hạnh
phúc. Một khi lấy đi hạnh phúc thì con người ngày đêm khổ sở, u buồn. Họ sẵn
sàng trao đổi dù phải trả giá hết những gì mình có. Nhưng bây giờ biết giấu hạnh
phúc ở đâu? Giấu chỗ nào mà loài người không bao giờ tìm gặp? Họ sẽ luôn luôn
nói về hạnh phúc, mơ ước hạnh phúc, mà hạnh phúc vẫn cứ biệt tăm.
Một con quỷ đề nghị quăng hạnh phúc
lên đỉnh núi cao nhất thế gian, nơi băng giá bao phủ quanh năm. Nhưng tất cả phản
đối. Loài người khôn ngoan, khỏe mạnh. Họ sẽ chinh phục những ngọn núi hùng vĩ nhất.
Con quỷ khác lại nêu lên ý tưởng rằng hãy đem hạnh phúc chôn vùi dưới đáy đại
dương sâu thẳm. Nhưng rồi cũng bị phản bác, vì chúng biết rằng rồi đây nhân loại
sẽ khám phá dưới lòng biển bằng những kỹ thuật tân kỳ. ‘Hay là chúng ta đem hạnh
phúc ra khỏi trái đất, cất nó ở một hành tinh khác?’, anh chàng sa-tăng ranh mãnh
đề nghị. Một vài tiếng vỗ tay nổi lên, nhưng rồi ai nấy đều lưỡng lự. Không thể
được, với trí thông minh vô tận, con người sẽ thám hiểm những vì sao xa xôi của
vũ trụ.
Suốt phiên họp có một con quỷ già
ngồi trầm tư, không nói một lời. Vị chủ tịch hỏi: ‘Thưa cụ sa-tăng, cụ cứ mãi
suy nghĩ, hãy nói chúng ta nên giấu hạnh phúc ở đâu mà loài người không tìm thấy
được?’. Bấy giờ cụ quỷ chậm rãi góp ý: ‘Theo ta thì nên giấu hạnh phúc ở bên
trong chính con người của họ. Loài người sẽ cứ lùng kiếm hạnh phúc ở khắp nơi,
họ thấy người khác hạnh phúc hơn mình còn mình thì cứ bất hạnh. Hãy giấu ngay ở
trong chính họ, họ sẽ chẳng biết đâu mà tìm’. Giải pháp nầy được tất cả hoan hô
đồng ý. Thế là từ đó, nhân loại mải mê tìm kiếm hạnh phúc. Họ nào biết rằng hạnh
phúc ở ngay trong nội tâm của chính mình.
Hạnh phúc nào ở đâu xa! Nó chính là
cảm nhận hài lòng với những điều giản dị mình đang thụ hưởng. Nó phát xuất từ
tâm hồn chất chứa tình thương, khoan dung, tha thứ. Khi loài người biết trân trọng
những gì mình đang có, biết quý mến tha nhân và dìu dắt nhau cùng bước đi trong
cuộc sống là lúc tìm thấy hạnh phúc vô biên. ‘Chính lúc thứ tha là khi được tha
thứ, chính lúc quên mình là lúc gặp lại bản thân. Vì chính khi hiến dâng là khi
được nhận lãnh, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời’ (Kinh Hòa Bình, Thánh
Francis).
Lê Trần 12/2023
No comments:
Post a Comment