Trong kỳ Thế
Vận Hội Người Khuyết Tật 2012 vừa qua tại Luân Đôn, anh Ahmed Kelly tham dự môn
bơi lội và đã về hạng tư trong lần chung kết. Anh vụt mất tấm huy chương đồng
chỉ khoảng thời gian rất ngắn. Thế nhưng mẹ anh, bà Moira Kelly đã nói: “Đối với
tôi, Ahmed đã chiếm huy chương vàng! Nó đã nở một nụ cười rất lớn, như đất nước
Úc vậy. Bạn phải đến đây, chứng kiến điều nó đã làm, rồi bạn sẽ cảm nhận một niềm
hạnh phúc vô biên”.
Ahmed 20 tuổi,
khi sinh ra ở Iraq đã bị dị tật do những vũ khí hóa học mang lại, không có cánh
tay, hai chân cụt mất từ đầu gối. Lúc còn tuổi ấu thơ, Ahmed và đứa em sơ sinh,
Emmanuel, đã bị đem đến bỏ trước thềm nhà của một viện mồ côi. Cả hai đã được
bà Moira Kelly nhận làm con nuôi và đem về Úc. Dưới sự bảo dưỡng của bà, hai
anh em đã thành người hữu dụng: Ahmed là lực sĩ bơi lội, Emmanuel 18 tuổi là một
nhạc sĩ trình diễn.
Trong cuộc
bơi chung kết, người ta chứng kiến cảnh bà Moira Kelly choàng là cờ Úc, mắt
nhìn xuống hồ nước, đẫm lệ, miệng không ngừng la lớn “Aussi, Aussi, Aussi, Oi,
Oi, Oi!” để cổ võ cho từng mét bơi của Ahmed. Đối với bà, anh là tất cả, anh đã
lập một kỳ công!
Giữa xã hội
loài người, dù Bạn là ai, thấp hèn thế nào, thì trong vòng tay Thiên Chúa, Bạn
vẫn mãi mãi được Ngài quí mến, thương yêu.
“Đức
Giê-hô-va thương xót kẻ kính sợ Ngài, khác nào cha thương xót con cái mình vậy!” (Thi thiên 103:13).
No comments:
Post a Comment