Ở tỉnh Bắc Giang, Việt Nam, có một bà cụ tên
Nguyễn Thị Lê, bị tàn tật từ lúc còn trẻ, thuộc vào diện gia đình nghèo. Chẳng
những thế, bà còn phải nuôi hai người em cũng là phế nhân như mình. Đầu tháng
11 năm 2015, bà qua đời. Nhưng chính quyền địa phương không chịu làm giấy khai
tử cho bà. Họ không cho bà chết, vì bà còn nợ chính phủ số tiền 1 triệu 700
ngàn tiền Việt Nam (tức khoảng gần 90 đô Úc).
Những món nợ của bà gồm có: thuế đất nông
nghiệp, tiền đóng góp an ninh quốc phòng, tiền ủng hộ đồng bào lũ lụt, tiền
giúp trẻ em nghèo, tiền đóng góp vào quỹ khuyến học, tiền cho những lễ hội mùa
xuân v.v...Cho dù bà còn sống đến 10 năm nữa cũng không biết đào tiền ở đâu ra
mà trả cho chính phủ. Bây giờ bà chết, dĩ nhiên là họ không chịu. Đâu phải ai
muốn chết là chết? Cho nên địa phương không cho phát loa thông báo sự mãn phần
của bà, không cho mượn kèn trống, xe tang dù là gia đình khốn khó, không cho
làm giấy chứng tử. Họ muốn bà phải sống lại để trả xong những khoản tiền còn
thiếu mới được thảnh thơi về bên kia thế giới. Lý do đưa ra rất là hợp lý. Ông
trưởng thôn nói: “Nếu tha cho bà, thì sợ người khác phân bì. Trước khi quyết định,
tôi có hỏi ý kiến cấp trên, họ đều nhất trí không tha”. Thật là ‘công pháp bất
vị thân’. Người anh trai của bà phân trần với nhà báo: “Em gái tôi qua đời,
nhưng chính quyền địa phương không cho nó được chết như bao người khác!”.
Sắp tới đây nhà nước sẽ xóa khoảng nợ thuế
1300 tỉ cho những doanh nhân thua lỗ, nhưng bà Nguyễn Thị Lê thi phải sống để
tiếp tục trả nợ!
Đây không phải là một chuyện mới. Hai ngàn
năm trước Chúa Giê-xu đã dạy các môn đệ bài cầu nguyện, trong đó có câu: “Xin
tha thứ hết lỗi lầm chúng con, như chúng con cũng tha lỗi cho người”. Trong
nguyên bản là “Xin tha nợ cho chúng con, cũng như chúng con tha kẻ mắc nợ mình”.
Chúng ta có biết bao món nợ, Thiên Chúa yêu thương và tha thứ hết. Nhưng đối với
anh chị em thì bắt bẻ từng ly. Có ai làm điều gì sai với mình, thì dù người đó
chết rồi cũng không tha, dẫu biết rằng “nghĩa tử là nghĩa tận”. Hãy đọc một
chuyện ngụ ngôn, được chép trong phúc âm Ma-thi-ơ 18:23-35 với lời kết luận rất
thẳng thắn: “Nếu các ngươi không hết lòng tha nợ cho anh em mình, thì Cha ở trên trời
cũng đối đãi với các ngươi như vậy!”.
No comments:
Post a Comment