Wednesday, 27 January 2016

HOLOCAUST

27 tháng 1 hằng năm là Ngày Thế Giới Tưởng Niệm Nạn Nhân Holocaust. Từ năm 2005, cộng đồng quốc tế đã đồng ý lấy ngày nầy làm thời điểm đánh dấu cuộc diệt chủng lớn nhất trong lịch sử nhân loại do Đức Quốc-xã dưới sự lãnh đạo của Adolf Hitler.
Holocaust là một chữ phát xuất từ tiếng Hi-lạp nghĩa là “thiêu đốt toàn bộ”. Chữ nầy được dùng để diễn tả cuộc tàn sát khủng khiếp do Đức Quốc-xã tiến hành, dẫn đến cái chết của khoảng 6 triệu người Do-thái. Thảm họa nầy còn bao gồm 5 triệu nạn nhân khác ở các nước Âu-châu, tổng cộng là 11 triệu người, trong đó có chừng 1 triệu trẻ em vô tội. Chính quyền Hitler đã xử dụng số nhân công 200.000 người để thực hiện cuộc diệt chủng quy mô từ năm 1941 đến 1945.
Kế hoạch khủng bố và tàn sát được tiến hành theo từng giai đoạn mà cao điểm là chiến dịch “Giải pháp cuối cùng cho vấn đề Do-thái”. Mới đầu là xử bắn hàng loạt, sau đó vì số nạn nhân quá nhiều họ nghĩ ra phương án giết người nhanh chóng trong những phòng hơi ngạt. Từ năm 1942, có biết bao chuyến xe lửa đưa người Do-thái đến những “trại hủy diệt” cho đến khi thế chiến thứ hai chấm dứt vào tháng 5 năm 1945.
Di sản Holocaust đã làm cộng đồng thế giới sững sờ kinh tởm. Tất cả đồng thanh hứa rằng sẽ không bao giờ để cho một thảm họa diệt chủng như thế xảy ra cho loài người trên mặt đất. Thế nhưng, nhân loại vẫn dửng dưng chứng kiến hàng triệu người bị tàn sát tại những nơi như Cam-bốt, Bosnia, Sudan, Congo, Syria hay Miến Điện. Ở Trung Đông ngày nay, cả trăm ngàn tín hữu Cơ-đốc bị hãm hiếp, giết hại mà chẳng ai có thể làm gì được.
Holocaust xảy ra không phải ở những lò hơi ngạt, mà phát xuất từ tấm lòng chất chứa hận thù, kỳ thị và coi rẻ sinh mạng của con người. Cho nên việc tưởng niệm hằng năm nhằm nhắc nhở chúng ta rằng phải mạnh dạn đối đầu với bất công xã hội, phải đề cao nền dân chủ bình đẳng, phải bảo đảm quyền làm người dù họ là ai, nguồn gốc ở đâu, thuộc tôn giáo nào hay trình độ giáo dục ra sao.
Triết gia Kurt Tucholsky đã viết rằng: “Một quốc gia không phải chỉ là sức mạnh hay tiềm năng vật chất, mà còn là tấm lòng khoan dung của dân tộc”. Nhờ vào tấm lòng đó họ sống với nhau trong tình thương, bảo bọc lẫn nhau, như người Việt thường nói: “Bầu ơi thương lấy bí cùng. Tuy rằng khác giống, nhưng chung một giàn”.

Chìa khóa ngàn đời để chấm dứt những nỗi thương tâm của nhân loại đã được ghi trong Thánh Kinh: “Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có” (Phi-líp 2:5). 




No comments:

Post a Comment