Ở Đại
Hàn càng ngày càng có nhiều trường học
mở ra nhằm dạy cho nhân viên của các công ty tự trải nghiệm cái chết của
mình.
Trong một căn phòng lớn, người tham dự mặc
áo dài trắng. Trước tiên họ viết chúc thư cho thân nhân. Nhiều người không thể
kìm lòng, bật khóc nức nở. Sau đó, bước
vào quan tài bằng gỗ, nằm xuống, tay ôm di ảnh của chính mình. Một người bận đồ
đen, đại diện cho thần chết đóng kín nắp quan tài lại. Họ sẽ ở trong bóng tối
dày đặc đó khoảng 10 phút để tự trải nghiệm sự chết và suy gẫm giá trị của cuộc
đời.
Trước
khi “chết”, họ được cho xem video của những người bất hạnh nhưng không ngừng
đấu tranh để tồn tại. Như các bệnh nhân ung thư chống chọi trong đau đớn, hay
những người khuyết tật , không có tay chân, vẫn luôn vươn lên để sống cách bình
thường. Tất cả điều nầy chỉ nhằm khuyến khích họ biết trân quý đời sống và tranh
đấu vượt khỏi những áp lực hằng ngày.
“Sau khi
trải nghiệm cảm giác nằm trong quan tài, tôi nhận ra rằng tôi cần thay đổi cách
sống. Tôi chợt thấy mình đã mắc rất nhiều sai lầm. Giờ đây, tôi muốn dù làm bất
cứ việc gì cũng phải tận lực và dành nhiều thời gian hơn cho gia đình” - Một người
chia sẻ sau khi giả chết.
Thống kê cho biết,
mỗi ngày tại nước nầy có khoảng 40 người tìm đến cái chết vì không chịu nổi áp
lực cạnh tranh xã hội. Hàn quốc có số người
tự sát thứ hai trên thế giới. Từ một
quốc gia nghèo nhất, chỉ sau vài thập niên đã vươn lên thành cường quốc kinh tế
thứ 12 trên toàn cầu. Sự bùng nổ tài chánh cũng kéo theo nhiều hệ lụy, chủ nghĩa cá nhân được đề cao, truyền thống gia đình tan rã, nhiều người mang
tâm trạng cô lập, áp lực cạnh tranh trong công sở rất gay gắt, các bậc lớn tuổi
cảm thấy trở thành vô dụng, gánh nặng cho con cháu. Từ đó, nguy cơ tự sát cao
gấp 4 lần những quốc gia phát triển khác.
Trước tình trạng trên, nhiều tổ chức ở Hàn Quốc đưa ra cách ứng phó kỳ
lạ nhưng có tác dụng đáng khích lệ: cho đối tượng muốn tự sát “trải nghiệm cái
chết” để họ yêu đời hơn, không còn ý nghĩ từ bỏ cuộc sống nữa.
Hai
ngàn năm trước, có một người trải nghiệm cái chết kỳ diệu, không phải do khổ
lụy của cuộc đời, nhưng bởi một tình yêu thiên thượng. Sau đó, ông kể lại: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng
Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong
tôi; nay tôi còn sống trong xác thịt, ấy là tôi sống trong đức tin của Con Đức
Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi”. (Ga-la-ti 2:20).
No comments:
Post a Comment