Mẹ tần
tảo làm ăn, dành dụm từng đồng tiền từ mớ rau ngoài ruộng, con cá, con tôm bắt
được ở bờ ao, gửi lên Sài-gòn cho chị Hai ăn học. Mẹ dầm mưa dãi nắng, không một lời than vãn để
các con nên người.
Năm
tháng trãi dài. Chị Hai học xong, làm một chức lớn trong công ty du lịch, rất bận
bịu. Dễ chừng mãi bốn năm năm mới về thăm mẹ một lần. Cả nhà vui mừng lắm. Tờ mờ
sáng mẹ đã dậy, chèo xuồng qua chợ mua thức ăn, làm một bữa cơm thịnh soạn. Me
nói:
-Tội
nghiệp chị Hai bay, làm việc tíu tít ở Sài-gòn, đâu có được bữa ăn nào đàng
hoàng, tử tế đâu!
Đang
ăn nửa chừng, chị Hại giật mình, khều một sợi tóc từ dĩa rau, la lớn:
-Ai
làm ăn bê bối, cẩu thả thế nầy? Mấy đứa ở của con trên Sài-gòn nấu ăn dơ dáy
như vậy, con bắt đổ bỏ, trừ lương, có khi còn bị đuổi việc nữa!
Nói
xong, chị Hai bỏ đủa, giận lẫy, ngoe nguẩy lên nhà trên. Má ngồi im như tượng
đá.
Thằng
Út cầm sợi tóc lên săm soi rồi khều tay mẹ nói:
-Sợi
tóc bạc hơn một nửa rồi, mẹ ạ.
______________________________________________________________________________
Nhân
Ngày Từ Mẫu, xin gửi đến Bạn vài câu Thánh Kinh dạy về người Mẹ:
Ê-sai
66:13 “Ta sẽ yên ủi các ngươi như mẹ yên ủi con”.
Châm
Ngôn 23:22: “Chớ khinh bỉ mẹ con khi người trở nên già yếu”.
I
Ti-mô-thê 5:4: “Nếu một góa phụ có con hoặc cháu, các con cháu
đó trước hết phải học cách bày tỏ lòng hiếu thảo và đền đáp công ơn các đấng
sinh thành, vì đó là điều đẹp lòng Đức Chúa Trời”.
Ê-sai
49:15: Có thể nào người mẹ quên con thơ còn bú của mình,
Hoặc không thương xót đến con trai ruột mình sao? Dù người mẹ có thể quên con
thơ mình đi nữa, Ta sẽ chẳng quên ngươi”.
No comments:
Post a Comment