Wednesday, 27 July 2016

NHỚ VÀ QUÊN

Tu sĩ trẻ Minh Nguyện cùng sư phụ trên đường về sau chuyến thăm các thiền sư trên núi. Khi đến bờ suối, họ tình cờ gặp một cô gái đang ngồi khóc. Hỏi ra mới biết nhà của cô bên kia bờ, lúc sáng cô đi qua nước còn cạn, nhưng bây giờ quay về nước đã dâng cao, không thể lội qua được. Cô khổ sở, buồn bã, không biết làm sao về nhà trước khi trời tối.
Vị sư già nói với Minh Nguyện: “Con hãy cõng cô gái nầy qua suối đi, vì con khỏe mạnh hơn ta”. Nhưng Minh Nguyện trả lời: “Bạch thầy, làm như vậy sao được? Giới luật không cho phép chúng ta đụng chạm đến thân thể phụ nữ. Chúng ta là những người tu hành mà. Không được đâu!”.
Cuối cùng, sư phụ đành cõng cô gái qua suối. Đến bờ bên kia, sau khi tiễn cô gái về nhà, thầy trò lại tiếp tục hành trình. Hai người đi bên nhau, nhưng không ai nói một lời nào. Trên nét mặt của Minh Nguyện không dấu vẻ ưu tư, nghĩ ngợi. Về đến cổng chùa, không nín lặng nổi, Minh Nguyện chận tay thầy lại và nói: “Bạch thầy, thầy là người tu hành lâu năm, rành rẽ giới luật, sao thầy lại cõng một cô gái? Con không hiểu thấu”. Vị sư già nhìn đệ tử, ôn tồn nói: “Minh Nguyện à, ta nhớ rằng ta đã để cô gái ấy ở lại bờ suối rồi mà, sao con còn cõng cô ấy cho đến bây giờ?”.
Trong đời sống có những thứ cần nhặt lên đúng lúc và bỏ xuống đúng khi. Câu trả lời của vị thầy hàm chứa cả một nghệ thuật nhân sinh. Đời người khác nào một chặng đường dài, có lúc biết nhặt lên những kinh nghiệm để thêm vào hành trang, nhưng cũng biết vứt bỏ những gánh nặng phiền muộn để tâm hồn thanh thản. Như khi ta tức giận một người, không bỏ qua, chính là cứ mãi mang gánh nặng trong tâm hồn. Bởi vì tức giận là lấy sai lầm của người khác để trừng phạt chính mình. Nhớ những gì cần nhớ, quên những cái đáng quên, sống một đời cởi mở, trong lòng không vướng mắc, thì cuộc đời nầy sẽ tươi đẹp biết bao!

Sứ đồ Phao-lô dưới sự soi dẫn của Thánh Linh, đã khuyên: “Phải loại bỏ khỏi đời sống anh em những điều cay đắng, oán hờn, giận dữ, cãi cọ, phỉ báng và mọi điều xấu xa khác. Phải có lòng nhơn từ, yêu mến nhau, phải tha thứ nhau như Thượng Đế đã tha thứ anh em trong Chúa Cứu Thế” (Ê-phê-sô 4:31-32 BDY).

No comments:

Post a Comment