CON QỤA NGÀY XƯA
Một buổi chiều, khi
hòang hôn buông xuống, truớc hiên nhà có bà mẹ già ngồi trò chuyện với đứa con
trai yêu dấu. Câu chuyện đang vơ vẩn thì bỗng đâu có một con qụa sà xuống, đậu
trên cành cây ngay truớc cổng nhà.
Mẹ già hỏi chàng thanh
niên: 'Con gì vậy con?'. Chàng thanh niên cuời nói: 'Ờ, đó là con quạ, mẹ không
biết sao?'. Nhìn con vật có bộ lông đen tuyền chuyền từ cành nầy qua cành khác,
bà mẹ lại hỏi: 'Con đó là con gì vậy con?'. Chàng trai trẻ nhìn mẹ cách ngạc
nhiên: 'Con đã nói nó là con quạ, bộ mẹ không nghe hả?'. Bà mẹ nhìn quanh lơ
đểnh, lại hỏi: 'Con gì đen đen vậy con?'. Chàng thanh niên nổi nóng, nói như
hét vào mặt mẹ: 'Con quạ, con quạ, con quạ!'. Tiếng la của chàng làm con quạ
giật mình, bay tuốt lên. Nguời mẹ nhìn theo và hỏi: 'Con gì nó bay lên cao vậy
con?'. Không dằn đuợc cơn tức giận, chàng thanh niên đá tung chiếc ghế bên
cạnh: 'Bộ mẹ khùng rồi hả? Mẹ điếc rồi hả? Con quạ mà cũng không biết'. Rồi anh
ta vùng vằng bỏ vào nhà.
Tối hôm đó, bên ngọn
đen mờ, bà mẹ già ghi vào trang nhật ký: 'Con biết không, hơn hai mươi năm
truớc, trong sân nhà ngọai, con trai yêu qúi của mẹ đã chỉ con quạ và hỏi 15
lần đó là con gì, mẹ vui vẻ trả lời đủ 15 lần đó là con quạ. Lúc ấy lòng mẹ rất
vui, muốn con cứ hỏi mãi để nhìn thấy ánh mắt reo vui, đôi môi cong lên cuời
nói. Hôm nay mẹ mới hỏi bốn lần mà con đã tức giận, nặng lời với mẹ'.
Hôm đưa mẹ ra nghĩa
trang, về nhà chàng thanh niên sửng sờ đọc trang nhật ký. Nước mắt chàng rơi
xuống như mưa. Mẹ ơi, bây giờ con có hiểu biết nhiều hơn mẹ, nhưng những hiểu
biết đầu đời của con là do mẹ dạy. Bây giờ lời nói của con có văn chương hơn
mẹ, nhưng những chữ, những lời từ thuở ấu thơ là bởi mẹ chỉ bảo cho con. Xin
cho con ngàn lời xin lỗi mẹ, mẹ ơi!
Bên hiên nhà không còn
hình bóng mẹ, thỉnh thỏang có con quạ đậu trên cành cây. Uớc gì giờ nầy còn có
mẹ ở đây và hỏi 'Con gì đó hả con?'.
No comments:
Post a Comment