Ý NGHĨA CỦA MỘT BỨC TRANH
Bước vào viện bảo tàng quốc gia Puerto Rico, ngay cửa chính, bạn sẽ được thưởng lãm bức tranh ‘Simon and Perot’ của nhà danh họa Rubens. Và bạn sẽ ngạc nhiên tự hỏi tại sao người ta lại treo nó ở chốn trang nghiêm đầy biểu tượng lịch sử của đất nước?
Bức tranh có vẻ loạn luân, khêu gợi. Một ông già đang ngậm núm vú của cô gái trẻ, để lộ bầu ngực trong bộ y phục xộc xệch. Thoạt đầu ai cũng có ý nghĩ không mấy đẹp và chê bai. Nhưng đây là bức tranh mà người Puerto Rico yêu quý, kính trọng. Câu chuyện đằng sau nó rất cảm động, làm rơi nước mắt cả một dân tộc.
Ông lão Simon trong tranh là một anh hùng, hi sinh cả đời tranh đấu giành độc lập cho đảo quốc Puerto Rico. Ông vào tù ra khám nhiều lần không kể xiết. Cuối cùng chính quyền độc tài nhốt ông trong ngục tối với bản án cấm thực, nghĩa là bỏ đói, không được ăn dù chỉ một lát bánh mì. Trước giờ ông bị tử hình, người con gái tên Perot đến thăm cha, nhìn thấy cơ thể suy nhược tận cùng của phụ thân mà lòng đau như cắt. Người con gái mới sinh con không muốn thấy cha mình chịu xử tử trong cơn đói khát, bèn cởi áo, đưa dòng sữa của mình cho cha bú. Một hình ảnh nhân bản đầy cảm xúc, huyền thoại lịch sử quốc gia.
Ở bất cứ nơi nào trên thế giới, qua mọi thời đại, đều có những đại anh hùng sẵn sàng hi sinh mạng sống vì nền tự do dân chủ. Họ không tiếc chính thân mình để đồng bào thoát ách độc tài, nô lệ. Bên cạnh những bậc anh minh đó, còn biết bao người từ bỏ lợi ích riêng, tự ái cá nhân để yểm trợ cho công cuộc đấu tranh, giành thắng lợi. Chúng ta phải nghiêng mình kính trọng họ.
Bức tranh còn ám chỉ một bài học ngàn đời rằng có những sự việc dù chúng ta nhìn tận mắt cũng chưa hẳn là thấu triệt tất cả. Bởi vậy, muốn am tường sự thật không phải chỉ tin vào những gì mắt thấy tai nghe, mà còn cả trái tim và trí tuệ. Nhiều điều ta cứ tưởng là tốt mà chưa hẳn tốt. Lại có những điều ta cho là xấu cũng không hẳn là xấu. Cho nên khi xét đoán một tình huống, có khi ta phải dùng đến con tim để cân nhắc, dùng sự nhẫn nại để thấu hiểu và dùng trí tuệ để soi dẫn.
No comments:
Post a Comment