Thursday, 31 August 2023

TẠO NÊN MỘT NGƯỜI MẸ

 

TẠO NÊN MỘT NGƯỜI MẸ

Huyền thoại kể rằng thuở xa xưa, khi Đấng Tạo Hóa đã thực hiện gần xong mọi kế hoạch vũ trụ, Ngài có ý dựng nên người mẹ đầu tiên trên thế gian. Miệt mài suốt 6 ngày đêm, lao công tổn sức mà Ngài vẫn chưa hoàn tất công trình. Thấy như thế một thiên thần hỏi: Tại sao Ngài lại mất quá nhiều thời giờ cho tạo vật nầy vậy?

Tạo Hóa đáp: Đây là một công trình cực kỳ phức tạp, cần có đến hơn 200 bộ phận tinh xảo, vừa có tính chất bền bỉ mà vẫn chẳng phải là gỗ đá vô tri . Tạo vật nầy có thể sống bằng nước lã và cơm thừa canh cặn của gia đình, nhưng suốt đời luôn đủ sức ôm ấp trong vòng tay một đàn con thơ dại. Đặc biệt là nụ hôn của nó có thể chữa lành mọi vết thương, từ một mảng trầy nhỏ trên đầu gối cho tới một trái tim tan vỡ.

Ta còn có ý định ban cho nó cả thảy 6 đôi tay và 3 đôi mắt.

-Sáu đôi tay và ba đôi mắt? Thiên thần kinh ngạc.

-Vâng như thế cũng chưa chắc là đủ. Bởi vì đây chính là tạo vật tâm đắc nhất trong công cuộc sáng tạo, nên Ta dành tất cả mọi ưu ái cho nó. Nó phải có 6 đôi tay mới làm xong hết công việc hằng ngày. Nó cũng cần 3 đôi mắt. Một đôi có thể nhìn xuyên qua những cánh cửa đóng kín để biết được từng sinh hoạt của lũ trẻ. Đôi thứ hai ở sau gáy để nhìn thấy mọi cảnh ngộ của gia đình, quán xuyến mọi chi tiết đa đoan. Và đôi thứ ba nằm trên trán để nhìn suốt tim gan của những đứa con lầm lạc. Với cái nhìn đó, các con hiểu rằng mẹ chúng luôn luôn cảm thông, thương yêu và sẵn lòng tha thứ mọi lỗi lầm, sai phạm, dù nhiều khi chẳng nói thành lời.

Vị thiên thần chạm nhẹ vào tạo vật “mẹ” và ngạc nhiên hỏi: Tại sao nó lại mềm mại như thế? –Mềm mại à? Ngươi chưa biết đó thôi. Tạo vật nầy trông yếu đuối, nhưng rất cứng rắn. Nhờ đó mà nó có thể chịu đựng được mọi gánh nặng, những gian khổ, phiền muộn trong suốt cuộc đời.

Vị thiên thần lại sờ lên khuôn mặt của người mẹ và thốt lên: Hình như Ngài để rớt cái gì đó trên đôi má người nầy. Tạo Hóa thở dài thổ lộ: Đó chính là những giọt nước mắt. Nước mắt để bộc lộ niềm vui, nỗi buồn, cơn thất vọng, niềm cay đắng, lúc cô đơn và dĩ nhiên cả những tự hào về con cái mà người mẹ nào cũng sẽ trải qua. Những giọt nước mắt ấy thật là kỳ diệu biết bao!

Sau công trình đó, Ngài rất lấy làm hài lòng, không còn muốn tạo nên một thứ nào tốt hơn nữa!



No comments:

Post a Comment