Thursday, 31 August 2023

HOA TIM VỠ

 HOA TIM VỠ

Vào khoảng năm 1937, thi sĩ ẩn danh T.T.Kh đã đưa loài hoa ti-gôn vào văn học sử Việt Nam với bài thơ trác tuyệt ‘Hai sắc hoa ti-gôn’:

Người ấy thường hay vuốt tóc tôi,                                                                                                 

Thở dài trong lúc thấy tôi vui,                                                                                                                       

Bảo rằng ‘hoa dáng như tim vỡ,                                                                                                          

Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi’.

Ti-gôn là phiên âm của chữ Antigonon, có tên tiếng Việt là hoa Hiếu-nữ. Đó là một loài cây thân leo dễ trồng, lá hình bầu dục. Hoa mọc thành chùm dài, hình dạng như những trái tim vỡ, có màu trắng hoặc hồng nhạt, tỏa mùi hương nhẹ.

Hoa ti-gôn có nguồn gốc từ xứ Mễ-tây-cơ nhưng được nhân giống nhiều nơi trên thế giới, nhất là những vùng có khí hậu ấm áp như châu Phi hoặc châu Á. Người dân Mễ-tây-cơ còn đặt cho loài hoa nầy một cái tên diễm lệ ‘cadena de amor’, nghĩa là dây chuỗi tình yêu, có lẽ do sự kết hợp giữa những chiếc lá hình trái tim và bông hoa màu hồng mọc suốt chiều dài của thân cây.

Chuyện xưa kể rằng có một người con gái rất đẹp tên là Tigon. Nàng là ái nữ của vị tù trưởng uy quyền, giàu có. Bên cạnh nhan sắc, Tigon còn có một giọng hát tuyệt vời. Mỗi lần nàng cất giọng, vạn vật thẩn thờ say đắm. Biết bao vương tôn công tử săn đón, nhưng trái tim của Tigon lại trao cho Phi-nin, một chàng trai mồ côi túng quẩn. Cha mẹ nàng rất tức giận, luôn tìm cách ngăn cản.

Cuộc tình chấm dứt trong đau khổ. Phi-nin bị tù trưởng cho người sát hại trong rừng để ép nàng lấy chồng môn đăng hộ đối. Suốt nhiều ngày người con gái băng rừng vượt suối tìm kiếm tình nhân, cuối cùng gục chết với trái tim vỡ ra đau đớn. Người ta tìm thấy thi thể nàng, từ trái tim tan vỡ đó mọc ra những bông hoa như màu của máu. Loài hoa tình yêu đó được mang tên hoa Ti-gôn.

Buồn quá, hôm nay xem tiểu thuyết,                                                                                                        

Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa,                                                                                                      

Nhưng hồng tựa trái tim tan vỡ,                                                                                                                           

Và đỏ như màu máu thắm phai.

Đấng Tạo Hóa dựng nên ngàn hoa dị thảo, phải chăng để diễn đạt tâm trạng của loài người giữa muôn trùng cảnh ngộ vui buồn trong kiếp nhân sinh?





No comments:

Post a Comment