CÓ PHẢI CHÚA GIÊ-XU LÀ ĐỨC CHÚA TRỜI?
Chúng ta phải kết luận ngay rằng: tất
cả những người theo Chúa Giê-xu đầu tiên hầu như tin chắc rằng Ngài hoàn toàn
là Thiên Chúa hiện thân trong hình thể của một con người. Sứ đồ Phao-lô khẳng định:
“Ấy chính Ngài là hình ảnh của Đức Chúa Trời không thấy được” (Ê-phê-sô 1:15).
Sứ đồ Giăng cũng công bố rằng Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời, Đấng sáng tạo vũ trụ:
“Ngôi Lời ở cùng Đức Chúa Trời, và Ngôi Lời là Đức Chúa Trời” (Giăng 1:1).
Chính Chúa Giê-xu đã từng phán rằng “Ta với Cha là một” và “Ai thấy Ta tức là
đã thấy Cha vậy”.
Người Do-thái đương thời với Ngài vẫn
thường bắt bẻ và nhiều lần định ném đá Ngài. Họ nói cho Ngài biết lý do mà họ
gây hấn: “Ấy chẳng phải vì một việc lành mà chúng ta ném đá ngươi, nhưng vì tội
lộng ngôn: Ngươi là người mà tự xưng là Đức Chúa Trời” (Giăng 10:33). Một lần
khác Chúa tuyên bố: “Trước khi chưa có Áp-ra-ham, đã có Ta” (Giăng 8:58) cũng
đã gây một phản ứng gay gắt cho những nhà lãnh đạo Do-thái và họ tìm phương để
giết Ngài.
Trong một bài giảng dành riêng cho
Mục sư, Truyền đạo, sứ đồ Phao-lô nhắc nhở họ rằng: “Anh em hãy giữ lấy mình,
luôn cả bầy mà Đức Thánh Linh đã lập anh em làm kẻ coi sóc, để chăn Hội Thánh của
Đức Chúa Trời, mà Ngài đã mua bằng chính huyết của mình”. Lời nói nầy hàm ý rằng
Chúa Giê-xu chính là Đức Chúa Trời đã đổ huyết ra cứu rỗi và thành lập Hội
Thánh. Một lần nọ môn đồ hay nghi ngờ là Thô-ma đã quỳ gối thưa với Chúa Giê-xu
rằng: “Lạy Chúa và Đức Chúa Trời tôi” (Giăng 20:29). Ngài đã chấp nhận lời
tuyên xưng nầy của ông. Từ khi các nhà thông thái đến sấp mình xuống mà thờ lạy
Ngài (Ma-thi-ơ 2:11) cho đến lúc Ngài về trời, Chúa Giê-xu đã từng nhiều lần chấp
nhận sự thờ phượng mà không một lời quở trách. Khi người mù được chữa lành quỳ
gối thờ phượng Chúa, khi các môn đệ chứng kiến sự phục sinh của Ngài, họ quỳ gối
thờ phượng Ngài, khi Hội Thánh đầu tiên mục kích sự thăng thiên vinh quang, họ
khấu đầu thờ phượng. Tất cả đều được Ngài vui lòng chấp nhận, bởi vì Ngài là Đức
Chúa Trời! (Ma-thi-ơ 28:9, 17. Lu-ca 24:52, Giăng 9:38).
Nhưng lý do quan trọng nhất để chứng
minh Chúa Giê-xu là Đức Chúa Trời là: nếu Ngài không phải là Thiên Chúa thì sự
chết của Ngài trên thập tự giá sẽ không đủ quyền năng để trả cho hình phạt tội
lỗi mà nhân loại gánh chịu. Bởi vì loài người phạm tội cùng Đức Chúa Trời và chỉ
một mình Đức Chúa Trời mới có thẩm quyền đem lại sự tha thứ, cất đi tội lỗi của
thế gian. I Giăng 2:2 chép: “Ấy chính Ngài làm của lễ chuộc tội lỗi chúng ta,
không những vì tội lỗi chúng ta thôi đâu, mà cũng vì tội lỗi cả thế gian nữa”.
II Cô-rinh-tô 5:21 chép: “Đức Chúa Trời đã làm cho Đấng vốn chẳng biết tội lỗi
trở nên tội lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ Đấng đó mà được trở nên sự
công bình của Đức Chúa Trời”. Những câu Thánh Kinh nầy hàm ý rằng Chúa Giê-xu
là Đức Chúa Trời, Đấng thánh khiết tuyệt đối, nhưng Ngài đã mang lấy tất cả tội
lỗi nhân loại, chết như một con sinh tế để chúng ta được tha thứ, được xưng công
bình trước mặt Đức Chúa Trời.
Lời phán quý báu của Chúa Giê-xu đã
mở cho chúng ta một con đường cứu rỗi, một phương thức nhìn thấy dung nhan
Thiên Chúa, rằng: “Ai tin Ta chẳng phải tin Ta, nhưng tin Đấng đã sai Ta đến.
Còn ai thấy Ta, là thấy Đấng đã sai Ta. Ta là sự sáng của thế gian, để ai tin
Ta, chẳng ở nơi sự tối tăm nữa” (Giăng 12:44-46).
Khi Bạn quỳ gối tin nhận Chúa
Giê-xu làm Cứu Chúa của cuộc đời, cũng là lúc Bạn bước vào đại gia đình của
Thiên Chúa, vì Ngài chính là Đức Chúa Trời, Đấng đem Bạn từ chỗ hư mất để thụ
hưởng một sự hiện diện vinh quang!
No comments:
Post a Comment